Tổng số lượt xem trang

641,703

Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

GIỠN CHỐN SÂN TRƯỜNG (5)

Hôm chở Luyến đi lần đầu, Dũng tâm tình hỏi:
- Văn nghệ văn gừng ri chồng em có ghen không?
Luyến chanh chua đáp:
- Sao lại ghen? Em làm gì mà ghen? Đi công tác ban ngày ban mặt chứ lủi bụi nằm bờ nửa đêm về sáng gì mà ghen. Mà lão cũng có rảnh đâu mà ghen.
- Sao lại không rảnh?

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

GIỠN CHỐN SÂN TRƯỜNG (4)



                 Ngực ư? Cả cái thế giới này điêu đứng vì mấy cái cục thịt đó mất. Dũng lại choáng cả người khi nhớ lại hôm Vân, cô học trò cũ đến thăm anh. Vân nghe đâu đấy là anh gần nhà lại biết kha khá tiếng Anh nên đến xin học thêm vì vừa khỏi đi xa vừa mất hẳn cả cơ bản. Ừ, thì dạy một hai tiếng gì đó, kiếm thêm tiền tiêu vặt còn hơn ngồi không, gắng một chút chứ ba cái câu vớ vẩn đó khó khăn gì. Vân làm y tá ở một bệnh viện trong thành phố, ba mươi tuổi, muốn đi học chuyên khoa ngành điều dưỡng. Cô phụ trách phòng ngoại kiều nên rất cần ngoại ngữ. Cô học ba tháng, khá lanh lợi, ngoan ngoãn, và chăm chỉ như một học sinh cấp 3, áo quần tươm tất. Cô trả tiền công anh rất hậu hỉ, lịch sự bỏ trong chiếc bì thư. Thi đỗ cái bằng A tiếng Anh. Sau đó, Vân đi học ở một trung tâm, đỗ bằng B, rồi kết nạp Đảng, đi chuyên tu gì đó ba bốn đợt và lên làm y tá trưởng.


Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

GIỠN CHỐN SÂN TRƯỜNG (3)

 
(Hình chỉ có tính minh họa)
 
                Đàn ông ngoại tình thì tất nhiên phải có đàn bà ngoại tình. Cả một đoàn hiệu trưởng các trường trong Huyện đua nhau kê khai. Họ quản lý đến gần hai ngàn thầy cô chứ ít. Vô phước trường nào đó có một giáo viên ngoại tình là trở thành đề tài sôi nổi. Họ biết với nhau thôi, chẳng có án lệ kiện cáo gì dính líu tới. Những cuộc ngoại tình âm thầm như một trò giải trí ít tốn kém mà lại hưởng đặc sản, già nhân ngãi, non vợ chồng. Có lắm cuộc tình éo le lâm li không thua gì tiểu thuyết trên mấy báo tâm lý lá cải dành cho giới bình dân. Thật là cái thời hội nhập, ta đua cho kịp Tây thì phải. Có người Dũng thật sự không ngờ được sự táo tợn của họ. Yêu nhau cái kiểu con nhà nghèo trong quán cà phê gót, yêu nhau trên đồi thông, trên bờ sông…Phần lớn là khác cơ quan. Nói theo ngôn ngữ dân gian thì phải tránh “vợ bạn, gái cơ quan” cho an toàn trên xa lộ tình trường. Theo chuyên gia hiệu trưởng Hồng thì ưu tiên cho ba đối tương: cửa không chốt, ruộng bỏ hoang và tre cụt đọt. Nghĩ tới đây, Dũng bật cười. Ngôn ngữ thời nay cũng tếu. Ai ế chồng, gái già độc thân thì gọi là cửa không chốt. Ai bị chồng hay vợ bỏ bê vì công tác, đi học xa dài ngày, hay đi kiếm tiền ở Nga, Tiệp, Hung,.. thì gọi là ruộng bỏ hoang. Ai ly dị ly thân, chồng chết, hay độc thân mà có con riêng thì gọi là tre cụt đọt. Ui chào, mấy thứ này sao giờ lại lắm thế!


Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

GIỠN CHỐN SÂN TRƯỜNG (2)

 
 
(Hình chỉ có tính minh họa)
 
              Năm đó, Luyến mới về trường, tươi roi rói như một đoá hoa đang nở rộ. Trước đấy anh em giáo viên đã xì xào, có cây văn nghệ về trường, khỏi lo bắt mấy bà già đi thi văn nghệ giáo viên hằng năm rồi, cứ nhảy lom xom vung vẩy như mấy con gà mắc mưa. Mà cũng lạ thật. Hay chỉ riêng có ở cái huyện này mới rầm rộ văn nghệ văn gừng như ri? Nào tạo không khí vui tươi trong học đường, nào đem món ăn tinh thần cho đời sống cán bộ, nào chào mừng thành tích này, đợt thi đua kia,… Giáo viên thi dạy tốt đã hết hơi rồi lại còn cái mục “Tiếng hát giáo viên” mới sợ. Năm mô trường cũng cà xình cà xàng vài ba tiết mục không ra cái gì cả, thi ngang cụm đã ôm khăn gói trở về. Anh em nói vui, như ri cũng đỡ tốn kinh phí của nhà trường, của Công đoàn. Không ai chuyên nghiệp, biết hát hỏng đờn địch như những năm sau này, toàn cây nhà sâu, lá vườn nát. Năm nào cũng thi, như thể “Sao Mai điểm hẹn” không bằng.

Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

GIỠN CHỐN SÂN TRƯỜNG - Truyện dài

 
 

Chương I

            Luyến vừa đi ngang phòng hiệu trưởng thì có tiếng gọi:

            - Cô Luyến, cho tôi gặp một lát!

            Giọng nói khó chịu, nghe nặng nề dù đã cố nói mềm hẳn đi. Luyến điệu nghệ rẽ vào phòng theo kiểu các cô người mẫu đã đi đến mức cuối trên một sàn diễn. Đôi mông tròn bó căng trong chiếc quần rin theo bước chân catwalk tréo qua tréo lại như thách thức những đôi mắt tò mò háo sắc. Nhìn từ sau tới, người ta dễ liên tưởng tới đôi mông của một con ngựa cái đang đi nước kiệu trên đường lộ, hắt qua hắt lại một cách khiêu khích. Ở đây, đôi con ngựa cái học đòi lối đi thời thượng này, đôi mông sau vài lứa đẻ to bề như hai cái thúng con, cứ lúc lắc qua lại thật gai con mắt.

Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

Điếu Văn bạn Trần Văn Kháng

 
 
Bạn Kháng ơi!

Hỡi ơi!
 
Mới đó nói cười,
Nay đà nín lặng.
Thế là hết, phận người một kiếp, đưa chân cõi Niết tiêu dao,
Âu cũng xong, ván nợ trăm năm, dạo bước non Bồng phiêu lãng.
Đời tạm trú áo cơm vất vả, phó mặc cho bao kẻ còn đây,
Cuộc phù sinh nhà cửa âu lo, ai nỡ trách chi người đã vắng.
Đốt mấy nén hương lòng,
Tỏ vạn niềm thương cảm.

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

­Chuyện xem trên TV


1. Mấy tháng trước, một tối tôi nằm ngã trên ghế xích đu xem chương trình “Ai là triệu phú?” trên VTV3. MC Lại Văn Sâm xuất hiện với lời chào hỏi, giới thiệu rồi đọc câu hỏi chọn người lên ghế nóng:.” Các bạn hãy sắp xếp các cụm từ sau thành một câu tục ngữ: A. Trẻ, B. Già, C. Cậy cha, D. Cậy con.”