Đây là một bài
học thuộc lòng tôi được học hồi lớp Ba (1958). Lâu ngày rồi, tôi gắng nhớ lại có
lẽ không chính xác lắm, Tuy nhiên, nó là một bài thơ hay, ý nghĩa giáo dục đậm đà, phù hợp với lứa
tuổi 9, 10 tuổi. Xin chia sẻ với các bạn. VB
Trò Ba đeo cặp kính dâm
Than rằng trời đất tối tăm mịt mờ
Vội vàng đổi kính màu lơ
Than rằng trời đất bây giờ hoá xanh
Ba ta lại muốn chơi hoanh
Thay đôi kính trắng nhìn quanh khắp nhà
Than rằng muôn vật hoá nhoà
Mẹ Ba thấy vậy, bảo Ba đôi lời:
“Muốn trông cho rõ sự đời
Mà con đeo kính nực cười lắm thay
Có mau bỏ kính ra ngay
Nhìn bằng mắt thật hoạ may khỏi nhầm.”
Trò Ba đeo cặp kính dâm
Than rằng trời đất tối tăm mịt mờ
Vội vàng đổi kính màu lơ
Than rằng trời đất bây giờ hoá xanh
Ba ta lại muốn chơi hoanh
Thay đôi kính trắng nhìn quanh khắp nhà
Than rằng muôn vật hoá nhoà
Mẹ Ba thấy vậy, bảo Ba đôi lời:
“Muốn trông cho rõ sự đời
Mà con đeo kính nực cười lắm thay
Có mau bỏ kính ra ngay
Nhìn bằng mắt thật hoạ may khỏi nhầm.”
Chắc là trong "Quốc văn giáo khoa thư" anh Ba nhỉ?
Trả lờiXóa