Chương 4
Quát đứng nghênh nghênh dưới một gốc cây bằng lăng còi
trước nhà bảo vệ, mặt hồng hồng và thả hơi rượu khi Vũ chạy xe vào. Mùa đông,
cây bằng lăng này đã không còn nhiều lá nữa, xơ vơ như chàng giáo viên dưới
bóng của nó. Ánh nắng chói chang của một ngày nóng bất chợt như mùa hè đổ hầm
hập xuống sân trường đúc xi măng. Sân trường vắng vẻ như mọi ngày trong giờ vào
học. Lại một học kỳ mới sắp trôi qua. Lũ học sinh đã vào lớp để truy bài 15
phút đầu giờ, râm ran tiếng nói chuyện lẫn tiếng ôn bài. Ngoài đường đất quanh
hồ cá cuối góc trường vẫn còn sót mấy trò nghịch ngợm rượt nhau la ơi ới, tiếc
rẻ chút thời gian vàng bạc còn lại để vui chơi. Nhìn cái hồ hoang hoá đã lâu,
Vũ nhớ lại ông hiệu trưởng đời trước, một tay khôn ngoan lanh lợi gấp nhiều lần
so với Dũng, ông hiệu trưởng hiện nay.