Than ôi!
Tim
óc bùi ngùi,
Ruột
gan tê tái.
Hơn thế kỷ trôi qua trước mắt,
anh linh thiên cổ còn đây,
Mấy
bi thương chất kín trong lòng, hương hoả tứ thời ngát mãi.
Nhớ
Ất Dậu Kinh thành thất thủ, đám sanh linh phải bao nỗi thương vong,
Nay Quý Tỵ Thuận Hoá thanh bình, phường tử đệ vẫn một niềm ái ngại.
Dẫu biết lẽ tử qui sinh ký, đời ngắn tấc gang,
Nhưng xét hồi quốc phá thân vong, nghĩa dài
sông núi.
Phận
cháu chắt tháng ngày nhớ tưởng, lòng kính yêu dễ mấy nguôi khuây,
Tình
bà con hôm sớm quẩn quanh, bụng nuối tiếc khó mà bỏ trái.
Trước
thưa sau gởi, đỉnh trầm kỳ hương khói vọng tiền nhân,
Xưa bày nay làm, lễ truy điệu cỗ bàn hầu trưởng
bối.