Vừa qua, một bạn đã gởi tặng bài này. Thất là mừng hết sức!
Viên kẹo đường
Họ là kẻ không nài đường hiểm hóc,
Không ngại xa, hăng hái vượt Trường sơn
Để âm thầm chuẩn bị giữa cô đơn
Cuộc Nam tiến mở giang sơn lớn rộng
Họ là kẻ khi quê hương chuyển động
Dưới gót giày của những kẻ xâm lăng
Đã xông vào khói lửa quyết liều thân
Để bảo vệ Tự Do cho Tổ Quốc
Trong chiến đấu, không nài muôn khó nhọc
Cười hiểm nguy, bất chấp nỗi gian nan,
Người thất cơ thành thịt nát xương tan
Nhưng kẻ sống lòng son không biến chuyển.
Và đến lúc nước nhà vui thoát hiểm
Quyết khước từ lợi lộc với vinh hoa.
Họ buông gươm quay lại chốn quê nhà
Để sống lại cuộc đời trong bóng tối.
Họ là kẻ anh hùng không tên tuổi
Trong loạn ly như giữa lúc thanh bình
Bền một lòng dũng cảm, chí hy sinh
Dâng đất nước cả cuộc đời trong sạch.
Tuy công nghiệp không ghi trong sử sách,
Tuy bảng vàng bia đá chẳng đề tên,
Tuy mồ hoang xiêu lạc dưới trời quên
Không ai đến khấn nguyền dâng lễ vật.
Nhưng máu họ đã len vào mạch đất,
Thịt và xương trộn lẫn với non sông
Và anh hồn chung với tấm trinh trung
Đã hòa hợp làm linh hồn giống VIỆT.
Đằng Phương
Cám ơn bạn Py Nhi đã bổ sung bài này.
"Mẹ ơi con suýt gãy răng.
Thôi, con trả mẹ, chẳng ăn kẹo nầy!"
"Thằng con mới lạ lùng thay!
Kẹo ăn phải ngậm sao mày lại nhai?"
Cậu em nghe nói êm tai,
Cầm viên kẹo đạn mút hai ba lần.
Tự nhiên chất ngọt tan dần,
Mặt mày xem đã có phần vui tươi.
Mẹ nhìn con, miệng mỉm cười:
"Rồi đây khôn lớn, ra đời bôn ba,
Con nên nhân đó suy ra,
Dịu dàng êm ái hơn là hung hăng".
Thôi, con trả mẹ, chẳng ăn kẹo nầy!"
"Thằng con mới lạ lùng thay!
Kẹo ăn phải ngậm sao mày lại nhai?"
Cậu em nghe nói êm tai,
Cầm viên kẹo đạn mút hai ba lần.
Tự nhiên chất ngọt tan dần,
Mặt mày xem đã có phần vui tươi.
Mẹ nhìn con, miệng mỉm cười:
"Rồi đây khôn lớn, ra đời bôn ba,
Con nên nhân đó suy ra,
Dịu dàng êm ái hơn là hung hăng".
(Bài
do cô giáo LN gởi)
Mình
cũng nhớ được một bài:
Đeo kiếng
Trò Ba đeo cặp kiếng râm
Than rằng trời đất tối tăm mịt mờ
Vội vàng đổi kiếng màu lơ
Than rằng trời đất bây giờ hóa xanh
Ba ta lại muốn chơi tinh
Thay đôi kiếng trắng nhìn quanh khắp nhà
Than rằng muôn vật hóa nhòa
Mẹ Ba thấy vậy bảo Ba đôi lời:
“Muốn trông cho rõ sự đời
Mà con đeo kính nực cười lắm thay!
Hãy mau bỏ kiếng ra ngay
Nhìn bằng mắt thật họa may khỏi nhầm.”
Than rằng trời đất tối tăm mịt mờ
Vội vàng đổi kiếng màu lơ
Than rằng trời đất bây giờ hóa xanh
Ba ta lại muốn chơi tinh
Thay đôi kiếng trắng nhìn quanh khắp nhà
Than rằng muôn vật hóa nhòa
Mẹ Ba thấy vậy bảo Ba đôi lời:
“Muốn trông cho rõ sự đời
Mà con đeo kính nực cười lắm thay!
Hãy mau bỏ kiếng ra ngay
Nhìn bằng mắt thật họa may khỏi nhầm.”
Và một bài nữa, nhưng không đầy đủ:
Anh hùng vô danh
Họ là những anh hùng không tên tuổi
Sống âm thầm trong bóng tối mông mênh.
Không khi nào được hưởng ánh quang vinh
Nhưng can đảm và tận tình giúp nước
Họ là kẻ bốn ngàn năm thuở trước
Đã phá rừng, xẻ núi, lấp đồng sâu
Đã làm cho những đất cát hoang vu
Biến thành một dải sơn hà gấm vóc
Không ngại xa, hăng hái vượt Trường sơn
Để âm thầm chuẩn bị giữa cô đơn
Cuộc Nam tiến mở giang sơn lớn rộng
Họ là kẻ khi quê hương chuyển động
Dưới gót giày của những kẻ xâm lăng
Đã xông vào khói lửa quyết liều thân
Để bảo vệ Tự Do cho Tổ Quốc
Trong chiến đấu, không nài muôn khó nhọc
Cười hiểm nguy, bất chấp nỗi gian nan,
Người thất cơ thành thịt nát xương tan
Nhưng kẻ sống lòng son không biến chuyển.
Và đến lúc nước nhà vui thoát hiểm
Quyết khước từ lợi lộc với vinh hoa.
Để sống lại cuộc đời trong bóng tối.
Họ là kẻ anh hùng không tên tuổi
Trong loạn ly như giữa lúc thanh bình
Bền một lòng dũng cảm, chí hy sinh
Dâng đất nước cả cuộc đời trong sạch.
Tuy công nghiệp không ghi trong sử sách,
Tuy bảng vàng bia đá chẳng đề tên,
Tuy mồ hoang xiêu lạc dưới trời quên
Không ai đến khấn nguyền dâng lễ vật.
Nhưng máu họ đã len vào mạch đất,
Thịt và xương trộn lẫn với non sông
Và anh hồn chung với tấm trinh trung
Đã hòa hợp làm linh hồn giống VIỆT.
Đằng Phương
Lê Lai cứu chúa
Bình Định Vương một hôm thất trận
Rút quân về đến tận Chí Linh
Rừng sâu ẩn trốn quân Minh
Lương ăn đã cạn, nghĩa binh mệt nhoài
Giăc vây kín trong ngoài khó thoát
Lê Lai bày mưu gạt quân Tàu
Xin Vương cho mặc hoàng bào
Trá hình minh chủ đánh vào vòng vây
Quân Minh tưởng chính đây Lê Lợi
Kéo thốc nhau xông tới giết đi
Thế là Minh chủ thoát nguy
Lê Lai cứu chúa sử ghi muôn đời
(Bạn NCHD gởi)
Bạn Sơn rất nhiệt tình gởi cho nhiều bài hay. Mình đưa thêm 02 bài, để dành đất cho bạn khác:
QUÊ TÔI
Quê tôi có một con sông,
Có nương khoai thắm, có đồng lúa xanh.
Bốn mùa gió mát, trăng thanh,
Bốn mùa lúa tốt, dân lành vui tươi.
Đó đây vang tiếng nói cười,
Câu hò, giọng hát của người nông dân.
Ngày đêm chẳng quản tấm thân,
Nắng mưa dầu dãi bao lần lầm than.
Mồ hôi đem tưới mùa màng,
Chân tay xới mảnh đất vàng thân yêu.
Quê tôi trong ánh nắng chiều,
Vi vu thoáng tiếng sáo diều nhặt khoan.
(Hàn Giang – Nhóm Lửa Việt, Việt Ngữ, lớp Bốn)
QUÊ EM
Quê em nhà cửa liền nhau,
Mái tranh, mái ngói, chen màu xinh xinh.
Quê em có miễu, có đình,
Có con sông nhỏ uốn mình trong tre.
Có đồng, có ruộng bao la,
Nông dân làm lụng hát ca bên đồng.
Lúa xanh đang trổ đòng đòng,
Một mùa mơn mởn đẹp lòng dân quê.
Nương dâu xanh ngắt bốn bề,
Bắp, mì, khoai, đỗ, lang, mè tốt xanh.
Sớm hồng trời đẹp trong lành,
Sương mai rung động trên cành chim ca.
Vàng son lơ lửng chiều tà,
Đồng quê thơ mộng bao la xanh rờn.
(Thanh Giang – Tiểu Học Nguyệt San, tháng 10/1958)
Dạy trẻ bằng những bài thơ ngăn ngắn như ri, theo mình, thật không gì hay hơn. Dù tác giả các bài thơ này không nổi tiếng nhưng nội dung các bài học thuộc lòng này thì quá tuyệt, phải không? Rất mong bạn nào còn nhớ những bài học thuộc lòng như thế, gởi bổ sung cho entry này. Bạn nào còn sách cũ thì cho mình xin bản photocopy. Lắm lúc cứ trông chờ một ai đó còn sót cuốn Tập đọc nào hồi ấy đến cho mình mượn.
Giúp tôi nhé! Biết đâu ta lưu giữ được cho thế hệ sau những tư liệu giáo dục đáng quý.
Bình Định Vương một hôm thất trận
Rút quân về đến tận Chí Linh
Rừng sâu ẩn trốn quân Minh
Lương ăn đã cạn, nghĩa binh mệt nhoài
Giăc vây kín trong ngoài khó thoát
Lê Lai bày mưu gạt quân Tàu
Xin Vương cho mặc hoàng bào
Trá hình minh chủ đánh vào vòng vây
Quân Minh tưởng chính đây Lê Lợi
Kéo thốc nhau xông tới giết đi
Thế là Minh chủ thoát nguy
Lê Lai cứu chúa sử ghi muôn đời
(Bạn NCHD gởi)
Bạn Sơn rất nhiệt tình gởi cho nhiều bài hay. Mình đưa thêm 02 bài, để dành đất cho bạn khác:
QUÊ TÔI
Quê tôi có một con sông,
Có nương khoai thắm, có đồng lúa xanh.
Bốn mùa gió mát, trăng thanh,
Bốn mùa lúa tốt, dân lành vui tươi.
Đó đây vang tiếng nói cười,
Câu hò, giọng hát của người nông dân.
Ngày đêm chẳng quản tấm thân,
Nắng mưa dầu dãi bao lần lầm than.
Mồ hôi đem tưới mùa màng,
Chân tay xới mảnh đất vàng thân yêu.
Quê tôi trong ánh nắng chiều,
Vi vu thoáng tiếng sáo diều nhặt khoan.
(Hàn Giang – Nhóm Lửa Việt, Việt Ngữ, lớp Bốn)
QUÊ EM
Quê em nhà cửa liền nhau,
Mái tranh, mái ngói, chen màu xinh xinh.
Quê em có miễu, có đình,
Có con sông nhỏ uốn mình trong tre.
Có đồng, có ruộng bao la,
Nông dân làm lụng hát ca bên đồng.
Lúa xanh đang trổ đòng đòng,
Một mùa mơn mởn đẹp lòng dân quê.
Nương dâu xanh ngắt bốn bề,
Bắp, mì, khoai, đỗ, lang, mè tốt xanh.
Sớm hồng trời đẹp trong lành,
Sương mai rung động trên cành chim ca.
Vàng son lơ lửng chiều tà,
Đồng quê thơ mộng bao la xanh rờn.
(Thanh Giang – Tiểu Học Nguyệt San, tháng 10/1958)
Dạy trẻ bằng những bài thơ ngăn ngắn như ri, theo mình, thật không gì hay hơn. Dù tác giả các bài thơ này không nổi tiếng nhưng nội dung các bài học thuộc lòng này thì quá tuyệt, phải không? Rất mong bạn nào còn nhớ những bài học thuộc lòng như thế, gởi bổ sung cho entry này. Bạn nào còn sách cũ thì cho mình xin bản photocopy. Lắm lúc cứ trông chờ một ai đó còn sót cuốn Tập đọc nào hồi ấy đến cho mình mượn.
Giúp tôi nhé! Biết đâu ta lưu giữ được cho thế hệ sau những tư liệu giáo dục đáng quý.
Nhờ các bạn bổ sung bài này:
Có
chị ếch thích ăn mặc lạ
Choàng
khăn san bằng lá tía tô
Nấm
hương thay nón làm ô
Chân
mang đôi quả ớt khô làm giầy
Rồi
hí hửng đi đây đi đó
Bỗng
một anh xách giỏ tới gần
Quăng
ô toan chạy thoát thân
Ai
ngờ dang vướng bàn chân có giày
……
????
Nấm
hương,…. tía tô sẵn sàng.
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaTem vàng cho những bài thơ vui nhà anh Ba (~_~)
XóaMình được tặng nhiều tập thơ. Của bạn bè mà. Lắm bài không có ý nghĩa như BD nói đó. Biết nói sao!
XóaEm cũng được tặng in ít cũng gần 20 quyển thơ hay của bạn bè ảo anh Ba à, khi nào sinh nhật blog mới mang ra cảm ơn hì hì
XóaThơ bây giờ nhiều bạn trẻ viết mình lạc hậu rồi nên không cảm nổi.
XóaChị chàng ếch thích ăn mặc lạ
XóaChoàng khăn san bằng lá tía tô
Nấm hương che nắng làm ô
Chân mang đôi quả ớt khô làm giầy
Rồi hí hửng đi đây đi đó
Bỗng một anh xách giỏ tới gần
Quăng ô toan chạy thoát thân
Ai ngờ dang vướng bàn chân có giày
Liền khi đó bị tay họ bắt
Họ đem về họ chặt đầu ngay
Chặt rồi họ nấy canh khoai
Nấm hương rau tía ớt cay sẵn sàng.
Bổ sung và hiệu đính bài thơ cho anh Vĩnh Ba Nguyễn Phúc
Bài này được ấn hành trong sách Việt văn, xuất bản 1931-1933 tại Sài Gòn
nếu có, anh cho xin bài cu kêu 3 tiếng cu kêu.....
Xóavà bài Vì chưng xưa lỡ học hanh, ngày nay buôn bán để dành mai sau
hàng em có bán lụa đào.....
Thế mà anh Ba còn thích lưu lại à? Bão số 11 vô Huế có ảnh hưởng chi ko anh Ba ơi ? QT gió mạnh nhưng mưa ít nên ko bị nặng bằng QB, NA, HT, QN, Quảng Ngãi và Huế
Trả lờiXóaThôi kệ! Tùy thời mà.
XóaVô sự 100%, Cũng may cho tỉnh mình, mà khổ cho tỉnh bạn.
XóaTặng anh bài học thuộc lòng hồi Hướng Dương học lớp Nhì
Trả lờiXóaLê Lai cứu chúa
Bình Định Vương một hôm thất trận
Rút hết quân về tận Chí Linh
Rừng sâu ẩn trốn quân Minh
Lương ăn đã hết , nghĩa binh mệt nhoài
Giăc vây kín trong ngoài khó thoát
Lê Lai bày mưu gạt quân Tàu
Xin Vương cho mặc hoàng bào
Trá hình minh chủ phá vào vòng vây
Quân Minh tưởng chính đây Lê Lợi
Kéo thốc nhau xông tới giết đi
Thế là Minh chủ thoát nguy
Lê Lai cứu chúa sử ghi muôn đời
.
Đã 40 năm nên HD không nhớ tên tác giả nữa, và không biết có sai chữ nào không?
Sửa lại chút anh ạ , có sai vài chữ...
XóaLê Lai cứu chúa
Bình Định Vương một hôm thất trận
Rút hết quân về tận Chí Linh
Rừng sâu ẩn trốn quân Minh
Lương ăn đã cạn , nghĩa binh mệt nhoài
Giăc vây kín trong ngoài khó thoát
Lê Lai bày mưu gạt quân Tàu
Xin Vương cho mặc hoàng bào
Trá hình minh chủ đánh vào vòng vây
Quân Minh tưởng chính đây Lê Lợi
Kéo thốc nhau xông tới giết đi
Thế là Minh chủ thoát nguy
Lê Lai cứu chúa sử ghi muôn đời
Hay quá! Mình nhớ có bài này! Sẽ bổ sung!
Xóanhẹ nhàng sâu lắng nhưng đầy ý nghĩa giáo dục, đọc đến đâu nhớ đến đó, không phải "một cô một trò quần thảo nhau cả buổi" trong mỗi kỳ thi nhưng cuối cùng "râu ông nọ cắm cằm bà kia" anh ạ!
Trả lờiXóaBạn nhớ bài nào không? Ghi cho mình với.
Xóarất tiếc là mộc không nhớ anh nợ, vì cũng đã lâu hơn nữa cuộc sống mộc hơi thăng trầm, đầu óc hơi bị quay cuồng nên kiến thức cũ ... văng xa rồi, anh vui!
XóaNhững bài thơ giản dị nhưng dễ đi vào lòng người anh VB nhỉ .Nhớ lại mà EMT thấy tiếc anh VB ạ , mấy cuốn sách hồi cấp 1 bị mối mọt ăn không còn đọc được nên nhà EMT phải bỏ cách đây 10 năm rồi . Vài cuốn sách với 1 ít vở tính lưu trữ làm kỷ niệm nhưng mối ăn muốn sập luôn nhà ( do để trên gác xép ) .
Trả lờiXóaAnh VB còn nhớ nhiều bài hay quá .EMT sẽ sang đây đọc dài dài nhé .
Rất mong bạn nhớ và ghi cho it nhất một bài.
XóaBài thơ cuối.... đệ học thuộc lòng thời tiểu học.... Mừng quá hiền huynh Vĩnh Ba ạ... Cám ơn huynh rất nhiều...
Trả lờiXóaBạn bổ sung phần thiếu cho mình đi PT!
XóaSơn em, gởi vào nhà Bác...3 bài nhé...
Trả lờiXóaQUÊ TÔI
Quê tôi có một con sông,
Có nương khoai thắm, có đồng lúa xanh.
Bốn mùa gió mát, trăng thanh,
Bốn mùa lúa tốt, dân lành vui tươi.
Đó đây vang tiếng nói cười,
Câu hò, giọng hát của người nông dân.
Ngày đêm chẳng quản tấm thân,
Nắng mưa dầu dãi bao lần lầm than.
Mồ hôi đem tưới mùa màng,
Chân tay xới mảnh đất vàng thân yêu.
Quê tôi trong ánh nắng chiều,
Vi vu thoáng tiếng sáo diều nhặt khoan.
(Hàn Giang – Nhóm Lửa Việt, Việt Ngữ, lớp Bốn)
QUÊ EM
Quê em nhà cửa liền nhau,
Mái tranh, mái ngói, chen màu xinh xinh.
Quê em có miễu, có đình,
Có con song nhỏ uốn mình trong tre.
Có đồng, có ruộng bao la,
Nông dân làm lụng hát ca bên đồng.
Lúa xanh đang trổ đòng đòng,
Một mùa mơn mởn đẹp lòng dân quê.
Nương dâu xanh ngắt bốn bề,
Bắp, mì, khoai, đỗ, lang, mè tốt xanh.
Sớm hồng trời đẹp trong lành,
Sương mai rung động trên cành chim ca.
Vàng son lơ lửng chiều tà,
Đồng quê thơ mộng bao la xanh rờn.
(Thanh Giang – Tiểu Học Nguyệt San, tháng 10/1958)
THỜI CẮP SÁCH
Ôi, êm ái là thời đang cắp sách!
Ôi, vui tươi là lúc hãy còn thơ!
Đời đẹp đẽ như trong một giấc mơ,
Và thấm đậm như một mùa xuân mới.
Có những lúc hồn nhẹ nhàng phơi phới,
Cũng đôi khi nặng trĩu bởi lo âu.
Nhưng một khi bài đã thuộc làu làu,
Lo lắng biến, nhường phần cho vui vẻ.
Rồi những phút đời vô cùng đẹp đẽ,
Hưởng tình trong của bạn hữu thân yêu.
Những truyện vui, rồi những truyện vui theo,
Cứ mau chóng chạy qua cùng ngày tháng.
Những tình cảm nơi học đường xán lạn,
Quên làm sao, tuy dĩ vãng xa xôi?
Vì đó là những kỷ niệm của thời,
Thời cắp sách, thời vô ngần trong sạch.
(Lâm Ngọc Sĩ – Hà Mai Anh, Tiểu Học Quốc Văn, lớp Nhất)
Cám ơn bạn nhiều. Có bạn hổ trợ mình vô cùng phấn chấn.
XóaBác VB ơi, bác gõ chỉnh sửa lại cụm chữ..."tư liệu giáo Đục"...ở câu cuối entry, bác nhé!
Trả lờiXóaHi hi. Tuyệt quá. Đôi khi sai vớ vẩn thế mà không ai chỉ là cứ để mãi.
Xóa"Bạn nào còn sách cũ thì cho mình xin bản photocopy. Lắm lúc cứ trông chờ một ai đó còn sót cuốn Tập đọc nào hồi ấy đến cho mình mượn."
XóaSơn em, không còn giữ được sách cũ trước 1975, nhưng lang thang tìm đọc, thì thấy có trang này...bác xem nhé...
http://i1207.photobucket.com/albums/bb478/xutramhuong/DSC04164.jpg
Xóahttp://i1074.photobucket.com/albums/w416/wild_goo/scan0003.jpg
Và đây là link chính thức của các trang ở 2 comments trên, gồm có 9 trang, bác từ từ xem nhé...
Xóahttp://www.uminhcoc.com/forums/showthread.php?t=171622
Cám ơn Sơn nhiều. Bạn giúp minh rất nhiều cái bổ ích.
XóaVài bài, lượm lặt thêm...bác nhé:
Xóa1/ QUÊ EM
Ven bờ sông cái trong xanh
Lòng em ấp ủ bao tình mến thương
Chiều thu nhạt ánh tà dương
Gió về phảng phất mùi hương thơm lành
Đồng vàng bông lúa rung rinh
Reo vui trong gió nhạc tình nước non
Mái đình sừng sững đầu thôn
Rêu phong mấy độ hãy còn nét xưa.
(Bài học thuộc lòng Quốc văn lớp nhì, về “Thôn quê”, sách của Bùi Văn Bảo - Đoàn Xuyên, cho học bài Quê em của Trường Giang Phong)
2/ KHUNG CẢNH ĐỒNG QUÊ
“Trâu ơi ta bảo trâu này
Trâu ra ngoài ruộng trâu cày với ta”
Chiều chiều trên cánh đồng xa
Cánh cò bay lả bay la nhịp nhàng
Vui tươi này những trai làng
Líu lo tiếng hát cô nàng xứ quê
Một mai lúa chín gặt về
Cày sâu cuốc bẫm không nề gian lao.
(Sách của Lê Thành Phát, Phạm Trường Thiện và Nhóm giáo viên cho học bài Khung cảnh đồng quê của Sơn Ca)
P/s:
Một blog, có nhiều trang sưu tầm những hình ảnh, cùng tư liệu trước 1975, rất giá trị!
Gởi vào nhà bác, để cùng đọc, xem…tham khảo, cùng một chút hoài niệm thư giãn, bác nhé!
http://namrom64.blogspot.de/2013/07/hinh-xua-quoc-su-lop-nhat-sach-tang.html
những bài học thuộc lòng cũ như những bài thơ hay và dễ nhớ ngoài các bài về tả cảnh lịch sử cách trí ngụ ngôn đạo đức của nhiều tg dường như ko có để tên
Trả lờiXóa...NM còn nhớ có những bài thơ tình cảm gia đình rất thân thiết nữa Chép theo trí nhớ một bài học hồi lớp 3 nhé
Về thăm quê Ngoại
Một buổi hoa vàng ngập lối đi
Mẹ tôi âu yếm dắt tôi về
Viếng thăm quê ngoại vì lâu lắm
Người vẫn hằng mong trở lại quê
Cau trắng bà phơi ở trước thềm
Ngỡ ngàng khi thấy bóng quen quen
Dừng tay bà lại lần ra ngõ
Sau phút hàn huyên ôm lấy tôi
Nhớ thương bà chẳng nói nên lời
Trên đôi gò má nhen nheo ấy
Giọt lệ vui mừng khẻ khẻ rơi...
Bài này thiếu 01 câu. Cám ơn bạn.
Xóa...Dừng tay bà vội lần ra ngõ,
XóaCạnh bức tường rêu dụi mắt nhìn...
Dường như là Mẹ tôi âu yếm dẫn tôi về thì phải.
Xóabài VỀ THĂM QUÊ NGOẠI như NM nhớ thiếu 1 câu thì phải còn đây là bài VỀ THĂM(THẦY ,TRƯỜNG)CŨ Bài này trước đây NM lấy một trích đoạn cho một bài thơ Nhớ Thầy của mình sau đó được anh HT chép thêm đầy đủ theo trí nhớ
Trả lờiXóaVề thăm trường cũ
Tôi thấy ở đây chốn thị thành
Những đầu tóc bạc những đầu xanh
Những trường học cũ rêu in nóc
Dưới mái reo vui trẻ học hành
Tôi thấy thầy tôi mắt đã mờ
Mà còn dạy dỗ đám em thơ
Mà còn tận tụy hơn năm trước
Với số quá đông đám học trò
Thầy ơi Thầy khổ đã bao lần
Mái tóc sương pha bạc mấy phần
Có những chiều tà sương phủ trắng
Thầy cười tha thứ kẻ vong ân
Con nhớ nơi đây ở chốn náy
Con còn bập bẹ mấy vần tây
Có lần thầy bảo chung cùng lớp
Gắng sức mai sau sẽ có ngày
Cám ơn sự ủng hộ của bạn.
XóaXin hiệu đính lại vài từ
XóaVỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
Tôi thấy ở đây chốn thị thành
Những đầu tóc bạc những đầu xanh
Những trường học cũ rêu in nóc
Dưới mái reo vui trẻ học hành
Tôi thấy thầy tôi mắt đã mờ
Mà còn dạy dỗ đám em thơ
Mà còn tận tụy hơn năm trước
Với số quá đông đám học trò
Thầy ơi Thầy khổ đã bao lần
Mái tóc sương pha bạc mấy phần
Có lắm chiều tà mưa phủ trắng
Thầy cười tha thứ kẻ vong ân
Con nhớ năm xưa cũng chốn nầy
Con còn bập bẹ mấy vần tây
Có lần thầy bảo chung cùng lớp
Ráng sức mai sau sẽ có ngày
Những bánh ít trần cu li chia lẩy
Trả lờiXóaNhững tay làm rẩy có sẵn bánh khoai
Những kẻ hay say bánh men rất quý
Đây là bao chỉ của những thợ may
Những tay làm lửa có sẵn bánh phồng
Bánh kẹp bánh còng để cho đạo tặc
Bất toại vô phước có sẵn bánh bò
Những kẻ năng ho thì ăn tay yến...
Sách tập đọc lớp nhì năm 1960 đấy bác Ba, tôi viết theo ký ức .
Bài này hơi lạ. Có lẽ mình học bộ sách gk khác bạn.
XóaNgày trước những bài học thuộc lòng là những bài thơ hay, có mục đích giáo dục tình cảm, đạo đức; tập cho trẻ thấy được cái đẹp của văn chương...
Trả lờiXóaTrong bài ĂN KẸO ở trên câu 9 đúng ra phải là:
Mẹ nhìn con, miệng mỉm cười
Và câu 11 phải là:
Con nên nhân đó suy ra,
Mình copy ra đây hai bài Học Thuộc Lòng hồi đó, hiện mình vẫn thích và còn trên mạng:
Nghỉ Hè
Sung sướng quá, giờ cuối cùng đã hết,
Ðoàn trai non hớn hở rủ nhau về.
Chín mươi ngày nhảy nhót ở miền quê,
Ôi tất cả mùa xuân trong mùa hạ !
Một nét mặt, trăm tiếng cười rộn rã
Lời trên môi, chen chúc nối nghìn câu
Chờ đêm nay, sáng sớm bước lên tàu
Ăn chẳng được, lòng nôn nao khó ngủ.
Trong khoảnh khắc, sách bài là giấy cũ.
Nhớ làm chi, thầy mẹ đợi, em trông.
Trên đường làng huyết phượng nở thành bông,
Và vườn rộng nhiều trái cây ngon ngọt.
Kiểm soát kỹ có khi còn thiếu sót,
Rương chật rồi, khó nhốt cả niềm vui.
Tay bắt tay, hồn không chút bùi ngùi,
Các bạn hỡi, trời mai đầy ánh sáng.
Xuân Tâm
Nắng mới
Lưu Trọng Lư
Tặng hương hồn thầy me
Mỗi lần nắng mới hắt bên song,
Xao xác gà trưa gáy não nùng,
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,
Chập chờn sống lại những ngày không.
Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời
Lúc người còn sống tôi lên mười;
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,
Áo đỏ người đưa trước dậu phơi.
Hình dáng me tôi chửa xóa mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra:
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè trước dậu thưa.
Hai bài này đúng là VB có học. Hai tác giả quá nổi tiếng nên ai cũng biết và có trên mạng. Cám ơn anh. Tìm bài nào hơi quý hiếm nha!
XóaTrong bài "Nghỉ hè", hình như câu thứ hai là "Đàn chim non hớn hở rủ nhau về", chớ không phải "Đoàn trai non..." bạn nguho ạ. Mong bạn coi lại.
XóaĐúng là "Đàn chim non ...."
XóaThấy chưa, gái làng Ngôn nói đâu trúng đó à. Rứa mà anh V3 cũng không mê nữa thì thôi xù anh luôn! Hihi.
XóaThầy ơi, Thầy vô trang này nhé, rất hay đó. Có cả đống bài học thuộc lòng ngày xưa
Trả lờiXóahttp://tiasang.com.vn/Default.aspx?tabid=115&CategoryID=41&News=5992
Bài Anh hùng vô danh
Họ là những anh hùng không tên tuổi
Sống âm thầm trong bóng tối mênh mông,
Không bao giờ được hưởng ánh quang vinh,
Nhưng can đảm và tận tình giúp nước
Họ là kẻ muôn nghìn năm thuở trước
Đã phá rừng, xẻ núi, lấp đồng sâu
Và làm cho những đất cát hoang vu
Biến thành một giải san hà gấm vóc
Họ là kẻ không nài đường hiểm hóc,
Không ngại xa, hăng hái vượt trường sơn
Để âm thầm chuẩn bị giữa cô đơn
Cuộc Nam tiến mở giang sơn lớn rộng
Họ là kẻ khi quê hương chuyển động
Dưới gót giày của những kẻ xâm lăng
Đã xông vào khói lửa quyết liều thân
Để bảo vệ Tự Do cho Tổ Quốc
Trong chiến đấu, không nài muôn khó nhọc
Cười hiểm nguy, bất chấp nỗi gian nan,
Người thất cơ thành thịt nát xương tan
Nhưng kẻ sống lòng son không biến chuyển.
Và đến lúc nước nhà vui thoát hiểm
Quyết khước từ lợi lộc với vinh hoa.
Họ buông gươm quay lại chốn quê nhà
Để sống lại cuộc đời trong bóng tối.
Họ là kẻ anh hùng không tên tuổi
Trong loạn ly như giữa lúc thanh bình
Bền một lòng dũng cảm, chí hy sinh
Dâng đất nước cả cuộc đời trong sạch.
Tuy công nghiệp không ghi trong sử sách,
Tuy bảng vàng bia đá chẳng đề tên,
Tuy mồ hoang xiêu lạc dưới trời quên
Không ai đến khấn nguyền dâng lễ vật,
Nhưng máu họ đã len vào mạch đất,
Thịt và xương trộn lẫn với non sông
Và anh hồn chung với tấm trinh trung
Đã hòa hợp làm linh hồn giống VIỆT.
Đằng Phương
Quá tuyệt! một đường link có giá trị. Cám ơn bạn nhiều lắm.
XóaChào anh V3,
Trả lờiXóaBài thơ ăn kẹo "học thuộc lòng" hồi lớp 3 em gởi cho anh hôm nọ có tựa đúng của nó là "Viên kẹo đạn" anh 3 àh.
Hình như "kẹo đạn" là từ người của người Bắc, còn Huế mình gọi là "kẹo cau - hay kẹo cao", anh nhớ không? Thứ kẹo nầy nấu bằng đường bánh, càng để lâu, càng nguội, u chầu chầu hắn cứng vô hậu kế đợi đó. Mấy lần em bị mẻ răng cũng vì thứ kẹo "ác ôn côn đồ..." ni đó. Hi hi - con gái mà anh, đứa mô không ăn hàng!
Bà con tham gia "món mới" ni khá đông. Như rứa chứng tỏ rất nhiều người công nhận 'học thuộc lòng' của 'tàn dư văn hóa đồi trụy" là phương pháp hay cho học sinh ở bậc tiểu học, phải rứa không hè?
Làng Ngôn ở gần làng Truồi, ngang 90 độ với làng Dọc đó, khi mô có dịp ghé em chơi (một phát). Cũng "gần đất xa trời" rồi, đi cho biết đó biết đây, chớ cứ rú rú ở Quán chiều tà với cô Tuyết hoài thì mần răng mà khôn ra cho được!
"Viên kẹo đạn" thì khó hiểu quá. Theo mình nhớ thì kẹo đường chứ. Mình thỉnh thoảng mới ghé CTQ thôi.
XóaThu năm nay tôi lại đi trên đường vắng nầy,nắng ở đây vẩn là nắng ngày xưa,và linh hồn tôi vẩn là linh hồn tôi năm trước.(Tựu trường .Thanh Tịnh)
Trả lờiXóaSự học luôn vẩn vậy ,dù ở đâu,dù hình thái nào.Cái gì đã qua hảy để cho qua...cái hiện tại đang tốt ,hảy trân trọng giử lấy
Hảy nhìn vào cuộc sống hiện nay bằng cái nhìn thực tế:Không còn cảnh chết chóc bom rơi đạn l5c ,gia đình tan nát....điều đó còn gì bằng trên mảnh đất VN chúng ta hôm nay,Mong là các bạn nên trân trọng và biết ơn cho việc (các bạn đang sống) và làm việc....
namphong
"Thu năm nay tôi lại đi trên đường vắng nầy,nắng ở đây vẩn là nắng ngày xưa,và linh hồn tôi vẩn là linh hồn tôi năm trước.(Tựu trường .Thanh Tịnh)"
XóaXin bạn coi lại câu trên có phải của Thanh Tịnh không. Bởi vì nếu có viết (hay nói) câu nầy (ở đâu đó) thì đương nhiên phải là lúc Thanh Tịnh còn sống. Ở đây, đọc lên câu trên, giáo làng như mình cứ nghĩ là của "Linh hồn Thanh Tịnh". Ớn quá!
Hoan nghênh bạn CNP ghé chơi. Bài của TT nớ tôi chưa được học hồi trung tiểu học.
XóaCô giáo LN thì có lẽ lạc đề hí. Entry này nói về "các bài học thuộc lòng thời tiểu học" mà.
Anh V3 ơi,
XóaÝ em muốn hỏi bạn CNP: Linh hồn hay Tâm hồn (trong câu TT viết) ấy mà.
Hi hi! Mình xin lỗi bạn. Nhiều cái nhìn khác nhau là hay và tốt.
XóaĐOẠN VĂN CỦA BẠN CHÂU NAM PHONG NÊU, TRÍCH TRONG BÀI THƠ VĂN XUÔI "CẢM THU" CỦA HOÀI ĐIỆP THỨ LANG - MỘT BÚT DANH KHÁC CỦA NHÀ THƠ ĐINH HÙNG, CHỨ KHÔNG PHẢI TRONG BÀI TỰU TRƯỜNG CỦA THANH TỊNH ( 1920 - 1967) :
XóaThu năm nay, tôi lại đi trên con đường vắng này nghe từng chiếc lá rơi trên bờ cỏ...
Nước trong như một cặp mắt tuyệt vời. Những cây liễu xanh đứng buồn như những nàng cung nữ thuở xưa, và trong vườn nhà ai thấp thoáng hoa phù dung nở trắng như một linh hồn còn non trẻ?
Nắng ở đây vẫn là nắng ngày xưa và linh hồn tôi vẫn là linh hồn tôi năm trước. Tôi vẫn ngờ như không sự đổi thay , vì lại thấy mình đi trên con đường này. Thu năm nay, giữa lúc cây vàng rơi lá, đường này hiu hắt, tôi đem lòng về để gặp mùa thu thương nhớ cũ, và may cũng thấy thu về để nước hồ xanh. Chân ai đi xa vắng đằng kia, hay đó chỉ là gió thoảng mong manh? Và gió nào vương vấn hồn tôi, hay cũng chỉ là dư thanh của một ngày xưa cũ? Chao ôi! Buồn đã nhiều rồi, nhưng cũng chỉ buồn như năm trước. Lòng tôi chẳng biết tìm ai mà nhớ, hôm nay nhớ lại buồn qua mới thấy nắng kia nhiều dĩ vãng.
Tôi nhớ một người lữ khách nào xưa, ra đi từ một mùa thu... Thế rồi cũng một mùa thu trở lại .Những bước đầu tiên trên con đường bạn, mắt buồn như nước, mảng tìm hồn mình hiu hắt trong hồn thu mới...
Thu đã về đây, tôi làm lữ khách đi hết sông này, sông khác, cả núi, cả đèo và lại cả rừng, cả suối, bây giờ tôi cũng về đây để buồn thêm một ít, nhớ thêm một ít, và yêu thêm rất nhiều.
... Từ hôm rời chân ở bến sông vàng, từ biệt con thuyền phiêu bạt, tôi đã hết nhớ dãy núi xanh phơn phớt đằng xa và bâng khuâng trở lại con đường quê thân mật.
Ði trên đất đỏ, giữa hai ruộng ngô thơm ngào ngạt.... Hương này có phải hương xưa? Ồ! Những dây đậu vẫn còn non mà luống khoai lang đã xanh tươi rồi nhỉ?
Ði trên đất đỏ, bên những đồng rau cải cúc và giẫm lên cỏ may vàng. Ðây là những con bướm cũ, những cánh hoa xưa. Và này đây tất cả ngày xưa: từng cơn gió nhỏ, từng sợi mây buồn...
Thôi! Thôi! Tôi không còn trẻ thơ nữa để say sưa đuổi bắt bướm đồng, và chẳng ngắm gió sầu mây, chỉ biết hoa lòng nở cũng nhiều bông trắng!
Thương nhớ vì sao! Tôi sớm giã từ hồn niên thiếu, hôm nay đi giữa cánh đồng lại thấy tuổi nhỏ của mình tản mạn trên từng cánh bướm, sắc hoa, và chân bước đi những bước ngậm ngùi, bởi chưng lòng tưởng con đường tan tác cánh hương của đóa xuân hồng thuở cũ.
HOÀI ĐIỆP THỨ LANG
Ý thơ của bài Cảm thu của Đinh Hùng đã gợi cho Văn Trí sáng tác bản nhạc HOÀI THU.
XóaHOÀI THU
( Văn Trí )
Mùa thu năm ấy
Trên đường đến miền cao nguyên
Đà Lạt núi rừng thâm xuyên
Thác ngàn nước bạc thiên nhiên
Chạnh lòng tôi thấy
Lá vàng rơi nhẹ say mơ
Trong rừng thu đẹp nên thơ
Lưng trời đàn chim bơ vơ
2.
Mùa thu năm nay
Tôi lại thấy lòng lâng lâng
Khi nhịp bước nhẹ đôi chân
Trong rừng vắng lạnh bâng khuâng
Bầy nai ngơ ngác
Lá vàng rơi đầy miên man
Trên bờ cỏ rộng thênh thang
Nghe mùa thu đi ngỡ ngàng
Điệp khúc
Đóa hoa phù dung trắng xóa
Ngàn cây hiu hắt tiếng nhạc
Mảnh linh hồn tôi thu nay
Là linh hồn tôi thu nào
Nắng đây vẫn là nắng ấm
Mùa thu thương nhớ mơ màng
Gió thu về đây mơn man
Hồ thu xanh biếc tràn lan
3.
Đồi thông vi vút
Nghe chừng lá động muôn phương
Đà Lạt những chiều mây vương
Có mùa thu vàng dâng hương
Nhịp chân ai đấy
Hay là gió thoảng xa xôi
Gió làm rung động tim tôi
Hay là dư âm thu rồi?
Tôi gõ chữ nhầm : NHÀ THƠ ĐINH HÙNG (1920 - 1967), Còn THANH TỊNH ( (1911-1988)
XóaĐường link của bạn PyNhi cho , tìm được rất nhiều bài tập đọc, học thuộc lòng của QUỐC VĂN TOÀN THƯ, QUỐC VĂN TOÀN TẬP sách giáo khoa hồi đó
Cám ơn bạn PĐ nhiều vì đã bỏ nhiều công sức tra cứu. Nhầm lẫn là chuyện bình thường. Cái quan trọng là ta biết phục thiện, nhận ra chỗ nhầm mà thôi. Mình rất thích lắng nghe.
XóaQua nhà anh được đọc mấy bài học thời xa lắc xa lơ mà không ít người vẫn nhớ.
Trả lờiXóaNhững bài thơ hay rứa mà không nhớ thì quá uổng. Toàn nói về tình yêu quê hương, đất nước, đạo đức xã hội,... Tuyệt đối không có THÀNH KIẾN này nọ trong bài.
XóaCó bài "Cổng làng" của Bàng Bá Lân nữa, quên rồi, chỉ nhớ: "Chiều hôm... cổng làng / Gios hiu hiu thổi mây vàng êm trôi"
Trả lờiXóa"Chiều hôm hóng mát cổng làng ...". Mấy bài của các tác giả nổi tiếng này thì dễ tìm.
XóaBác VB à, trước năm 1975 SGK ở 3 miền có nội dung khác nhau thì phải. Ở Miền Bắc chúng em không học những bài đó. Từ những năm 1980 trở về đây bộ chủ chương 15 năm thay sách 1 lần để cho phù hợp với thực tể nên những bài ngày xưa không còn là đúng rồi. Em còn nhớ sách tập đọc lớp 2 có bài " MẸ ỐM" câu từ giản dị nói về cuộc sống thường ngày của chúng ta mà rất tình người.
Trả lờiXóaU ỐM
U ốm nằm nhà
Không ra đồng được
U đắp kín chăn
Mặt quay vào vách
Em vẫn đi học
Đường xa càng xa
Người em ở lớp
Lòng em ở nhà
U uống thuốc chưa?
Ủ nồi cháo nóng
Vắng vẻ một mình
U ăn sao được
Buổi học dài quá
Mãi mới trống về
Em vượt con đê
Theo đàn cò trắng
Thiếu U trên đồng
Mọi người thấy vắng.
Hết đoạn 1 ạ
Mỗi nơi học một bộ sách khác nhau. Quan trọng là có nhưng bài hay như bài U ỐM mà bạn giới thiệu.
XóaĐoạn 2 ạ
Trả lờiXóaMẹ ốm,
Mồ hôi ướt chán
Em bước càng mau
bướm bay mặc bướm
Em thèm bắt đâu
Em vừa đến cửa
Đã gọi mẹ ơi
mẹ cố quay lại
Nhìn em mỉm cười
Củi lửa nhen rồi
Nấu nồi cháo trắng
Đập trứng bỏ hành
Mẹ ăn ngon lắm
Hết cái bệnh tật
Làm mẹ mệt người
Đừng ai ốm cả
Là vui nhất đời!
Hệt ạ
Bài hay lắm. Nhưng nên viết là U thay cho Mẹ mới thong nhất cách viết toàn bài.
XóaEm không biết tại sao tác giả lại viết khổ 1 là U, khổ 2 là mẹ.
XóaNhưng em nghĩ có thể cách gọi mẹ ở nhiều nơi khác nhau nên tác giả viết thế để các em bé hồi đó không thắc mắc. Bài này nên đề là "U ốm" thì câu thơ nuột hơn bác nhỉ?
Chúc bác và gđ cuối tuần vui vẻ!
Đồng ý với Red hoàn toàn. Bài hay thì học. Sách nào cũng tốt.
XóaBạn còn nhớ bài "Giờ lịch sử" học năm lớp Nhứt không? Mình chỉ nhớ vài câu nên không ghi ra được.
Trả lờiXóaHi hi! Quên rồi.
XóaHSV ơi! HD cung cấp cho bạn ở phía dưới đó. Tuyệt chưa!?
XóaĐúng là quá tuyệt! Giờ Quốc Sử mới đúng. Mình chỉ nhớ đoạn đầu
XóaNhững buổi sáng vừng hồng le lói chiếu
Trên non sông, làng mạc, ruộng đồng quê,
Chúng tôi ngồi yên lặng, lắng tai nghe
Tiếng thầy giảng khắp trong giờ Quốc sử.
Cám ơn HD nhiều!
Hy vọng còn kiếm thêm đôi bài cũ nữa.
XóaBài học thuộc lòng ngày xưa
Trả lờiXóaMỒM VÀ TAY CHÂN
Tay chân làm vất vả
Mồm vui hưởng một mình
Chúng nghĩ ta dại quá
Tội chi nuôi thằng ranh
Nó ăn rồi nói dóc
Ta khổ ai thấu tình
Nghĩ rồi mọi việc đình
Mồm đói đành ngồi khóc
Nhưng được vài ba hôm
Tay chân đều mệt lã
Lại phải làm nuôi mồm
Mới hồi sức như cũ
Chiêu Đăng.
.
Góp thêm với anh VB 1 bài mà EMT thấy bên trang của 1 blog bạn .
Bài này hay thật. Mình nhớ là có câu chuyện ngụ ngôn nội dung như rứa.
XóaÓC VÀ TAY CHÂN
Trả lờiXóaÓc ngồi điều khiển trên cao
Tay chân làm việc xiết bao nhọc nhằn
Một hôm tay bàn với chân
Chúng ta cực khổ phải cần đấu tranh
Tội chi để óc sai mình
Cần chi đến nó việc mình mình lo
Thế rồi hai chú tự do
Chân đi bừa bãi tay quờ lung tung
Chân vấp trẹo tay đụng sưng
Lại gây đổ bể tứ tung trong nhà
Chiêu Đăng.
Hay hay lắm! Cám ơn TYV
XóaMấy bài học thuộc lòng ngày xưa hay ghê anh ha! Giáo sẽ vào link của bạn cho anh VB để coi cho đã! hehe...
Trả lờiXóaĐây là một entry thành công nhất của minhf. Không thăm hỏi sk của nhau mà tập trung xây dựng tư liệu cho mai sau. Bạn thích là mình rất vui. Quá bổ ích đấy chứ.
XóaAnh V3: "Hi hi! Mình xin lỗi bạn. Nhiều cái nhìn khác nhau là hay và tốt".
Trả lờiXóaChu chà... rứa là anh V3 tiến bộ, văn minh, lịch sự, tự trọng, ... hơn các "đc lãng đạo" ta nhiều.
Tiện đây, em xin chép lại một bài học thuộc lòng (quên tên tác giả - xin lỗi) tặng anh 3 và quý vị. Bài ni, em nghĩ là khó mà em quên được:
Học trò nghèo
Hôm nay là ngày khai trường.
Đường em đi học lầy bùn khổ chưa!
Trên đầu không nón che mưa,
Có đôi guốc cũ lại vừa đứt quai.
Tay em che vạt áo đài,
Tay kia xách guốc, xốc hai ống quần.
Bùn sâu đến mắt cá chân.
Sách em áp ngực mấy lần chực rơi.
...
Xa xa trống đã điểm hồi,
Em còn dọ dẫm dưới trời dội mưa!.
Tội nghiệp "em" quá anh V3 hí. Rứa mà không thương "em gái làng Ngôn" nữa thì thôi xù anh luôn. Hi hi.
Trên cả tuyệt vời. Bài ni mình thuộc mà khi viết bài lại quên. Cám ơn lắm lắm.
XóaQua thăm nhà anh,rất vui được đọc những bài Học Thuộc Lòng thời xa lắc.Em yêu thơ từ lúc bé tẹo,ở quê không có trường học,nghe anh chăn trâu nhà bên cạnh hay đọc ngân nga những bài lục bát(sau này khi được đi học qua dư âm còn vang vọng mới nhận biết những âm hưởng lục bát in sâu đậm trong lòng)....Chúc anh cuối tuần vui!
Trả lờiXóaPhải nói là quá hay bạn QLĐ ơi! Thơ văn cho hs học phải phục vụ cho cả đời, không phân biệt THÀNH KIẾN.
XóaÔng xã Hướng Dương ghi chép :
Trả lờiXóaLòng Mẹ
Những khi trái gió trở trời
Em đau lòng mẹ đứng ngồi không yên
Tìm thầy lo chạy thuốc men
Ngày đêm chăm sóc cho em nhọc nhằn
Hết bóp trán lại xoa chân
Lúc ly sữa ngọt khi cân cam sành
Em ho ngực mẹ tan tành
Em sốt lòng mẹ như bình nước sôi
Em nằm khấn Phật cầu Trời
Sao cho chóng khỏi mẹ cười em vui
Không nhớ tên tác giả
.
Quốc văn toàn thư lớp Tư
Cho mình gởi lời cám ơn phu quân của bạn. Giá mà gặp nhau được thì tuyệt vời biết mấy.
XóaBài thứ hai đã quên tựa
Trả lờiXóa.
Bác thợ nọ bỏ nghề đan sáo
Để học nghề làm áo tơi mưa
Nhưng trời đại hạn chán chưa
Áo tơi bỏ xó ai mua làm gì
Bác tự nghĩ nắng thì thiếu nước
Quay làm gàu ắt được khách đông
Vậy là bác lại nhọc công
Nhưng khi thành nghệ trời ròng ròng mưa
Bác quay lại nghề xưa mưu lợi
Nhưng chiến tranh khí giới cần hơn
Bác về làm giáo làm làm gươm
Than ôi ! tóc đã pha sương muộn rồi
Chi bằng chọn một nghề thôi
Thì đâu đến nỗi suốt đời long đong
.
QVTT
Entry này sẽ là tư liệu quý cho ai muốn đánh giá việc giáo dục ở miền Nam ngày xưa. Có công của vợ chồng bạn đó.
XóaBài thứ 3
Trả lờiXóa.
Nhớ ai
Nhớ ai xới đất trồng bông
ươm tơ dệt lụa ra công đêm ngày
Nhớ ai kim chỉ vá may
Cho em có chiếc áo này em ơi
Giờ em no ấm ở đời
Nhờ công ơn của bao người cần lao
Em nên gìn giữ làm sao
Để cho mực khỏi giây vào áo em.
.
QVTT
Ui chao! Sao nà ông xã bạn nhớ giỏi thế!
XóaBài thứ 4
Trả lờiXóa.
Mồm và tai
Đố ai giảng được mấy tai
Sao người lại có hai tai một mồm
Ông trời đếm thật là khôn
Dạy ta phải nhớ luôn luôn ở đời
Nói thời nói ít mà thôi
Có nghe nhiều mới ra người khôn ngoan
Một mồm thì để nói ngoan
Hai tai nghe mới kỹ càng không sai
...
QVTT
Những bài này rất lâu rồi nên nhờ anh xem giúp có chính xác không nhé.
Còn vài bài nữa anh ạ, sẽ ghi tiếp cho anh nhé !
Trả lờiXóaCòn chi hơn!
XóaEm đi học lớp 1 sau 30 tháng 4 năm 1975 nên không biết sách trước 1975 viết gì. Tuy nhiên, vừa rồi đọc báo thấy vụ một người đi đường có mang theo 50 triệu đồng Việt và 01 điện thoại IPa gì đó đã bị cướp giật tại Sài Gòn; trong lúc giằng co nhau làm cho túi tiền bị rơi xuống đường văng tung tóe, người đi đường nhân cơ hội đã chôm mất của gia chủ gần 20 triệu...Với việc làm đó liệu những người đó không có học hay họ được dạy bằng một ý thức khác?
Trả lờiXóaEm không biết bài thơ này của ai, trước hay sau 1975 nhưng có nội dung thế này:
Lan Tý thật thà
Bà Hai đi chợ mua rau
Cái Lan cu Tý đi sau lưng bà
Tiền bà trong túi rơi ra
Tý Lan nhặt được trả bà mua rau.
Than ôi! Giá như những người đi đường hôm đó có học được bài này thì đâu có đến nỗi...
Chúc bác VB sức khỏe!
Có bài hát thiếu nhi như sau:
XóaBà Còng đi chợ trời mưa
Cái tôm cái tép đi đưa bà Còng
Đưa bà đến quảng đường đông
Đưa bà về tận ngỏ trong nhà bà
Tiền bà trong túi rơi ra
Tép tôm nhặt được trả bà mua rau.
Vâng, nếu gd tốt trẻ con thì lớn lên khỏi có cảnh đau lòng như bạn nói.
Bài "Anh hùng vô danh" thật tuyệt vời. CS đã trả lời a ở face. Cuối tuần và cũng 20/10 a chị vui nhé.
Trả lờiXóaBài mô cũng hay cả CS ơi! Nhất là mấy bài các bạn đóng góp.
XóaTrẻ thơ cần những gì rất nhẹ và rất mỏng. Giáo dục là tìm cách đi vào lòng người chứ không phải là sự áp đặt, càng áp đặt càng làm xa rời giáo dục.
Trả lờiXóaViệc làm cảu anh rất có ý nghĩa. Chúc anh những ngày vui.
Bạn thấy đó. Có bài mô tào lao súng đẹp súng xấu mô. Toàn đạo lý ngàn đời và tình thương không ranh giới. Đồng cảm của bạn khích lệ mình nhiều.
XóaBài tiếp
Trả lờiXóa.
Ru em
Ru em em ngủ cho yên
Mai sau em lớn bút nghiên học hành
Mẹ cha ơn đức sinh thành
Lại cho ăn học thông minh kịp người
Trời cho tai mắt ở đời
Nhớ ơn cha mẹ, nhớ lời chị ru
Mẹ cha biết mấy công phu
Chị Ru em ngủ canh thu đêm dài...
...
QVTT
Chỉ nhớ được đến đây anh ạ
Quá hay! Thiếu bạn là mình sẽ quên đi nhiều bài hay.
XóaBài này không nhớ tựa
Trả lờiXóa...
Aó quần mặc để che thân
Có sao sạch sẻ chẳng cần xa hoa
Mặc ai gấm vóc lượt là
Quần nâu áo vải hàng ta ta dùng
Áo quần chớ có mặc chung
Giặt xong đem nhúng vào thùng nước sôi
Đem phơi rận chết hết rồi
Thơm tho sạch nõn mồ hôi chẳng còn
...
Không nhớ ở sách nào, anh ạ.
"Quần nâu áo vải hàng ta ta dùng" Hồi nớ cũng có phong trào "Người Việt dùng hàng Việt" nè!
XóaKhuếch trương thương mại
Trả lờiXóaNgành khoa học ngày càng tiến bộ
Việc giao thông chuyên chở dễ dàng
Phi cơ thu ngắn không gian
Tàu bè vận tải đủ hàng thông thương
Nước ta muốn hùng cường hưng thịnh
Hãy cùng nhau đẩy mạnh ngoại thương
Hùn phần thành lập hội buôn
Tranh nhau đẩy mạnh thị trường năm châu
Hàng ta đổi qua Âu qua Á
Tài kinh doanh ta khá thua ai
Tranh nhau giành lấy mối lời
Từ xưa nay ở tay người ngoại bang
Ấy là giúp mở mang kinh tế
Ấy là gây uy thế quốc gia
Ích dân lợi nước lợi nhà
Tài nguyên chớ để lọt ra nước nhà
.
Bài học lớp Nhất.
Cái kho ni bất tận hè!
XóaVẽ địa đồ
Trả lờiXóaHôm qua tập vẽ địa đồ
Thầy em lên bảng vẽ ô rõ ràng
Ranh giới vẽ phấn vàng dễ kiếm
Từ Nam Quan cho đến Cà Mau
Từng nơi thầy thuộc làu làu
Đây sen Đồng tháp, đây cầu Hiền Lương
Biển Đông Hải trùng dương thăm thẳm
Núi cheo leo thầy chấm màu nâu
Đưa tay mềm mại đến đâu
Sông xanh uốn khúc rừng sâu chập chùng
Rồi giọng nói trầm hùng thầy giảng
Giống Rồng Tiên chói rạng lừng danh
Trải bao thăng giáng phế hưng
Đem giòng máu thắm bón từng gốc cây
Làn không khí giờ đây ta thở,
Đường ta đi, nhà ở nơi này,
Tổ tiên từng chịu đắng cay,
Mới lưu truyền lại đêm ngày cho ta.
Là con cháu muôn nhà gìn giữ,
Đùm bọc nhau, sinh tử cùng nhau.
Tóc thầy hai thứ từ lâu,
Mà tài chưa đủ làm giàu núi sông !
Nay chỉ biết ra công dạy dỗ,
Đàn trẻ thơ mong ở ngày mai.
Bao nhiêu hy vọng lâu dài,
Dồn vào tất cả trí tài các con ...”
...
Bài này nhớ được 2 phần đầu, còn phần sau do bạn đóng góp anh ạ
Ông thầy này quá xứng đáng. Được phong NGƯT chưa hè?
XóaVẽ địa đồ
XóaHôm qua tập vẽ địa đồ
Thầy em lên bảng vẽ ô rõ ràng
Ranh giới vẽ phấn vàng dễ kiếm
Từ Nam Quan cho đến Cà Mau
Từng nơi thầy thuộc làu làu
Đây sen Đồng tháp, đây cầu Hiền Lương
Biển Đông Hải trùng dương thăm thẳm
Núi cheo leo thầy chấm màu nâu
Đưa tay mềm mại đến đâu
Sông xanh uốn khúc rừng sâu chập chùng
Rồi với giọng trầm hùng thầy giảng
Giống Rồng Tiên chúa rạng núi rừng
Trải bao thăng giáng phế hưng
Đem giòng máu thắm bón từng gốc cây
Làn không khí giờ đây ta thở,
Đường ta đi, nhà ở nơi này,
Tổ tiên từng chịu đắng cay,
Mới lưu truyền lại đất này cho ta.
Là con cháu muôn đời gìn giữ,
Đùm bọc nhau, sinh tử cùng nhau.
Tóc thầy hai thứ từ lâu,
Mà tài chưa đủ làm giàu núi sông !
Nay chỉ biết ra công dạy dỗ,
Đàn trẻ thơ mong ở ngày mai.
Bao nhiêu hy vọng lâu dài,
Dồn vào tất cả trí tài các con ...”
HD tìm được thêm bài này nữa
Trả lờiXóa.
GIỜ QUỐC SỬ
Những buổi sáng vừng hồng le lói chiếu
Trên non sông, làng mạc, ruộng đồng quê,
Chúng tôi ngồi yên lặng, lắng tai nghe
Tiếng thầy giảng khắp trong giờ Quốc sử.
Thầy tôi bảo: "Các con nên nhớ rõ,
Nước chúng ta là một nước vinh quang.
Bao anh hùng thủa trước của giang san,
Đã đổ máu vì lợi quyền dân tộc.
Các con nên đêm ngày chăm chỉ học,
Để sau này mong nối chí tiền nhân.
Ta tin rằng, sau một cuộc xoay vần,
Dân tộc Việt vẫn là dân hùng kiệt.
Ta tin tưởng không bao giờ tiêu diệt,
Giống anh hùng trên sông núi Việt Nam .
Bên những trang lịch sử bốn ngàn năm,
Đầy chiến thắng, vinh quang và máu thắm”
.
HSV đọc được bài này chắc thích lắm.
Xóabài này là bày học thuộc lòng trong sách lớp 5
Xóađúng nguyên bản
Tôi nhớ thế này
Xóa...Các con phải đêm ngày chăm chỉ học,
Để sau này nối nghiệp chí tiền nhân.
Ta chắc rằng, sau một cuộc xoay vần,
Dân tộc Việt sẽ là dân hào kiệt...
Hướng Dương giới thiệu với anh một người bạn thuộc bài rất nhiều nha
Trả lờiXóahttp://datbuontrap.blogspot.com/2013/10
Thanks. Sẽ ghé chơi!
XóaXin chào anh Vĩnh Ba. XT đến thăm anh nhờ qua bạn Hướng Dương. XT chỉ nhớ những bài tập đọc vui lớp năm ngày xưa thôi. Còn những bài học thuộc lòng thì không nhớ nhiều. Vào trang của Anh mới thấy các bạn nhớ thật là giỏi. XT gởi tới anh bài học thuộc lòng lớp ba, mà XT thuộc...
XóaMẸ VÀ CON
-Này con thấy người già tàn tật
Băng qua đường con phải làm sao?
Con sẽ chạy, song không hấp tấp
Đến dẫn người qua lộ cho mau
-Con đang giỡn bên kia quốc lộ
Đám tang qua con phải làm gì?
Con cúi đầu chào người xấu số
Và dành đường cho đám tang đi
-Gặp góa phụ tay bồng tay dắt
Chỗ đông người con phải làm chi?
Con sẽ tránh một bên tức khắc .
Nhường cho ngươi lối rộng bước đi
Ngày nay được cơm no áo ấm
Nhớ chăng người đói rét ngoài hiên
Mẹ ơi mẹ lòng con thương lắm
Nếu gặp người giúp đỡ làm duyên
Con của mẹ thế thì ngoan lắm
Mẹ thưởng cho mỗi sáng năm đồng
Cám ơn mẹ tiền con không dám
Xin cho con một chiếc hôn nồng.
(Không nhớ tác giả).
Bạn XT quá tuyệt. Lần đầu làm quen mà quà ra mắt lại là một bài HTL rất sâu sắc. Cám ơn bạn nhiều.
XóaTất cả những bài ni và nhất là bài "mẹ và con" của XT nên đưa vô lại chương trình tiểu học sẽ nuôi dưỡng tâm hồn của các cháu rất nhiều. Mấy ông trên cứ thay sách xoành xoạch chỉ tốn tiền phụ huynh chớ chẳng thấy có chi tiến bộ
Trả lờiXóaCó thay sách mới kiếm ăn được. Dân chết kệ dân, cán bộ giàu lên mới quan trọng.
XóaCám ơn HD nhiều! Bạn khơi đúng nguồn mạch rồi! Có lẽ mình sẽ copy toàn bộ để dành
Trả lờiXóaSướng thật! Một entry thành công.
XóaAnh VB , giúp tôi bài này nhe, hình như sách Quốc Văn lớp nhì
XóaTrời vừa sáng đèn đường chưa kịp tắt
Khắp phố phường đã huyên náo còi xe
Những gánh rau ... ở đồng quê
Cùng ... vịt gà đang chở tới
Người bán bánh cất tiếng rao ơi ới
........
Cảm ơn anh Vĩnh Ba đã khơi lại mạch nguồn...để càng nghĩ càng buồn!
Trả lờiXóaĐôi khi ngẫm lại...@TN xin cảm ơn đã may mắn có một thời "tiểu học"có giá trị đức dục đầy lẽ phải đó!
Đúng đó. Rất vui khi bạn ghé chơi.
XóaBài QUÊ EM
Trả lờiXóaKhi khôn lớn rộng đường ra hải ngoại
Nếu có người muốn biết rõ quê em
Mở bản đồ em sẽ chỉ người xem
Đây nước Việt bốn ngàn năm yêu quí
Quê em có núi rừng nung chính khí
Ngọn Hoàng Liên chót vót đội trời xanh
Dãy Trường Sơn như một bức liên thành
Chân trải rộng miền cao nguyên màu mỡ
Quê em có hai cánh đồng vạn thuở
Vẫn còn xanh thắm thiết Bắc Nam Trung
Dâng lúa ngô nuôi nòi giống oai hùng
Mỗi trang sử ghi một lần thắng lợi
Quê em có ba dòng sông chờ đợi
Hòa niềm vui trong lòng mẹ biển bao la
Bùn Cửu Long Giang, đất đỏ Nhị Hà
Pha trộn nước dòng sông Hương trong suốt
Quê em đấy dáng hình tuy gầy guộc
Nhưng biết bao nhiêu cảnh trí hữu tình
Để ai qua cũng cảm thấy lòng mình
Quyến luyến mãi và hẹn ngày trở lại.
TÂN VIỆT VĂN
HD nhớ tác giả là Trần Huyền Ân
Lại phải cám ơn bạn và ông xã rồi.
XóaHD được bạn đóng góp bài này nữa anh ạ, anh đọc xem có thiếu sót gì không nha.
Trả lờiXóaChuyến đi dài
Thời thiếu niên vốn giàu mơ lắm ước
Ta đã nuôi trong trí chuyến đi dài
Biết bao giờ cho thỏa được lòng trai
Chân bé quá khó mang hài vạn dặm
Để chờ đợi một đôi phần thâm thẩm
Bản đồ đây ta dự ước hành trình
Giữa phương nam biển gợn sóng thái bình
Ta sẽ lấy Côn Sơn làm khởi điểm
Giữ giây phút để tâm hồn mặc niệm
Lắng không gian nghe tiếng gọi tiền nhân
Đường thêng thang chí quyết cũng xem gần
Đây PHú Quốc mùi quê hương tỏa rộng
Hà Tiên với cảnh non chùa Thạch Động
Kiên Giang còn Nhật Tảo sáng ngàn năm
Mắt cô em Cái Sắn tựa trăng rằm
Bao la quá ruộng Cà Mau xếp gọn
Thuyền Độc Mộc xuôi trên dòng nước lớn
Theo kênh đào về trẩy hội Tây Đô
Lòng Hậu Giang bát ngát tận đôi bờ
Cùng hẹn với sông Tiền trôi chậm rãi
Sen Đồng Tháp phơi màu tươi thắm mãi
Núi Điện Bà che rợp bóng tôn nghiêm
Trăng Sài Thành e thẹn dưới đèn đêm
Hai ngả nước ai Đồng Nai, Gia Định!
Bờ Long Hải êm trôi chiều tĩnh mịch
Bưởi Biên Hòa ngọt giọng khách miền xa
Trà Blao sưởi ấm nếp môi già
Đà Lạt gió cuộn rừng mây, thác nước
Rừng Ban Mê suối đàn, nai khẽ bước
Buồm lao xao Phan Thiết rộn niềm vui
Ngọn Tháp Chàm cô quạnh tiếc ngày trôi
Tàu vạn quốc về Cam Ranh chen chúc
Thùy dương rủ Nha Trang thêm hiền thục
Đá Bia còn nguyên nét triện người xưa
Bãi Tam Quan cát mịn ấp chân dừa
Guồng xe nước sông Trà gieo bụi sóng
Ngũ Hành ngắm mặt Hàn giang phẳng lặng
Hải Vân đài cao vút tuyệt đường chim
Nửa khuya chuông Thiên Mụ vọng êm đềm
Cả Hương, Ngự la đà theo nhịp trúc
Cầu Hiền Lương sẽ nối tình Nam Bắc
Xóa nhòa đi dòng phân cách chia ly...
Quá hay!
XóaTặng lại bạn bài này của Tản Đà
XóaBữa cơm ngon
Tan buổi học mẹ ngồi tựa cửa,
Mắt trông con đứa đứa về dần,
Xa xa con đã tới gần,
Các con về đủ quây quần bữa ăn,
Cơm dưa muối khó khăn mới có
Của không ngon, nhà khó cũng ngon.
Khi vui câu chuyện thêm dòn
Chồng chồng vợ vợ con con một nhà.
Cảm ơn anh, bài Bữa cơm ngon rất thấm đẫm tình cảm gia đình, anh ạ.
XóaĐọc đến đây huỳnh tôi phục NCHD sát đất luôn anh VB ạ !
XóaTrăn trở sự nghiệp giáo dục trong thời đại mới là điều "sĩ phụ" quan tâm. Nhưng trong bối cảnh mới, nhịp điệu cuộc sống lệch thì sự nghiên cứu của "bề trên" có vạch "lộ trình" để đi đúng hướng theo một nền tảng "triết lý" nào đó hay không lại là chuyện...không dễ chút nào.
Bạn có giúp cho mình 01 bài chăng?
XóaTới cái thời của em hình như đổi sách hay sao á ! em đọc lần đầu mấy bài này từ anh Ba . kiếm thêm nữa đi anh , em ôm cặp vở quay về thời tiểu học đây .
Trả lờiXóaNăm 1974 - 1975 vẫn còn học Quốc văn toàn thư mà bạn
XóaEm gái tui còn trẻ hè! Mấy ông già này đang chơi đồ cổ đây. Đò coorthif phải quý thôi. Trông mong các bạn khác góp sức. Có bài này hay, mời HG đọc: http://huynhngocchenh.blogspot.com/2013/10/ve-sach-giao-khoa.html#more
XóaNăm 1975 HG vào đệ thất . Vậy là quên sạch bài học của thời tiểu học rồi huhu ... Học lại thôi .
XóaTui học lại hoài mà. Có sao đâu. Học mà cứ quên đó.
XóaXIN GIỚI THIỆU ĐƯỜNG LINK VỀ TẬP PDF SAU : "SÁCH GIÁO KHOA QUỐC VĂN TIỂU HỌC TRƯỚC 1975 Ở MIỀN NAM"
Trả lờiXóaNhững bài học thuộc lòng, một thứ văn chương tiểu học của miền Nam trước đây/Texts for learning by heart, a type of literature for Primary education in the South before 1975
Trần Văn Chánh
http://www.vjol.info/index.php/ncpt-hue/article/view/7517
TÓM TẮT:
Bài viết điểm qua một số bài học thuộc lòng trong sách giáo khoa Quốc văn cấp tiểu học ở miền Nam trước năm 1975. Theo tác giả, ngoài một số mặt hạn chế tất nhiên do hoàn cảnh lịch sử cụ thể quy định, sẽ không là quá đáng nếu chúng ta xem những bài học thuộc lòng này đã góp phần rất tốt vào việc hình thành một nền văn chương giáo khoa với nội dung rất phong phú đa dạng, lành mạnh và có tác dụng tích cực trong việc rèn luyện đức-trí cho thế hệ trẻ ngay từ cấp tiểu học. Từ đó, tác giả đề nghị nên sưu tập, chọn lọc giới thiệu lại một số bài học thuộc lòng trong các sách Quốc văn cũ. Mục đích vừa để bảo tồn một di sản quý giá đã bị lãng quên, vừa để cung cấp cho học sinh ngày nay những bài thơ hay, làm tăng khả năng cảm thụ văn học để hướng đến một cuộc sống lành mạnh. Ngoài ra, những bài học thuộc lòng trong các sách giáo khoa cũ còn có thể cung cấp thêm về phương pháp sư phạm cũng như tài liệu tham khảo hữu ích cho việc tái cấu trúc chương trình và biên soạn sách giáo khoa mà Nhà nước đã có chủ trương tiến hành trong thời gian tới.
Mình đã vào xem. Hóa ra có đăng ở tạp chí NCPT xuất bản ở Huế. Mình sẽ tìm mua cuốn này.
XóaNgày mới em sang thăm anh, mến chúc anh thật vui và mọi việc luôn tốt đẹp
Trả lờiXóaChúc bạn như rứa. Mấy bài HTL này có được không?
XóaLV đã thấy các bài rồi, bác xem được chưa?
Trả lờiXóaRất mong các bài khác, Bác làm sao mà có được mấy bài thơ đó? Tuyệt lắm.
XóaVào được rồi sao bác không tải bài?
XóaEntry này còn sôi nổi. Tải gấp làm gì. Văn quí hồ tinh, bất quí hồ đa.
XóaBen góc trại có đôi gà nọ
Trả lờiXóaCùng anh em trong họ ngoài làng
Ngày ngày những sáng tinh sương
Cùng nhau sớm đến hậu phương kiếm mồi
Vì tư lợi lôi thôi ganh tị
Một bữa kia ầm ĩ đánh nhau
Trận xong hai cậu cùng đau
Mất công, mất việc chẳng cau cú gì
Gà mẹ biết tức thì trách măng
Gớm hai con đua sức tranh tài
Khôn ngoan đối đáp người ngoài
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau
( Còn nhiều bài hay nữa)
Hay lắm bác LV ơi!
XóaAnh Vĩnh Ba thật là thông minh, với cách làm ni thế nào cũng tìm lại nhiều tư liệu quí về văn hóa đã bị coi là "tàn dư VH đồi trụy". Chúc mừng anh nha! Quy Quy cũng nhớ một hai bài,nhưng không đầy đù như bài :
Trả lờiXóaBà ơi cháu rất yêu bà !
Đi đâu bà cũng mua quà về cho
Cháu không nói bậy, nói càn
Bà xoa đầu cháu, khen ngoan nhất nhà!
Dễ thương thế đấy, vậy mà cũng bị xem là Văn hóa đồi Trụy, thật là đáng tiếc !
Mình nhớ thêm 02 câu:
XóaBà ơi cháu rất yêu bà !
Đi đâu bà cũng mua quà về cho
Hôm qua có chiếc bánh bò
Bà chia cho cháu phần to nhất nhà
Mỗi lần bà phải đi xa
........
Cháu không nói bậy, nói càn
Bà xoa đầu cháu, khen ngoan nhất nhà!
Ai biết giúp một tay?
Đây, phải không bác?
Xóa- Bà ơi cháu rất yêu bà
Đi đâu bà cũng mua quà về cho
Hôm qua có chiếc bánh bò
Bà chia cho cháu phần to nhất nhà...
Mỗi lần cháu chạy chơi xa
Mẹ cháu có đánh thì bà lại can
Cháu không nói bậy nói càn
Bà xoa đầu cháu khen ngoan nhất nhà.
Tác giả: (?)
http://www.tienghatquehuong.net/cauhataoi_Ru.htm
Đúng đó Sơn oi! Tuyệt!
XóaQQ ơi! có nhớ bài này kg?
XóaCó chị ếch thích ăn mặc lạ
Choàng khăn san bằng lá tía tô
Nấm hương thay nón làm ô
Chân mang đôi quả ớt khô làm giầy
Rồi hí hửng đi đây đi đó
Bỗng một anh xách giỏ tới gần
Quăng ô toan chạy thoát thân
Ai ngờ dang vướng bàn chân có giày
…… ????
Nấm hương,…. tía tô sẵn sàng.
bài này của lớp 3
XóaNGOCANH chép thêm cho bạn bài ni:
Trả lờiXóaLàm ơn
Ăn cơm muộn vội vàng đi học
Bút rơi đường Minh khóc hu hu
May thay nhờ có anh Thu
Nhịn ăn quà giúp mươi xu mua ngòi
Rồi lấy giấy Thu ngồi cuộn giúp
Chốc đã thành quản bút cho Minh
Mấy hôm sau bất thình lình
Trời mưa Thu đứng một mình không ô
Minh vội đến che cho cẩn thận
Rồi đưa Thu về tận cổng nhà
Giúp người người lại giúp ta
Làm ơn chẳng thiệt đâu mà vội lo .
Bài hay! Cám ơn bạn.
Xóanhửng sưu tầm này có giá trị vô cùng !
Mong bác góp một tay. Hình như bác ở USA thì phải.
XóaVâng, xin chào bạn, tôi được may mắn quen và theo dỏi bài viết của các bạn trên Web , nhiều bài rất có giá tri và tôi rất thích ,học hỏi được nhiều thứ lắm . Thanh Nhã là một trong những người mà tôi rất quí trọng và hyVọng nếu có dịp trở lại Việt Nam sẽ Về Huế thăm các ban.
XóaRất mong gặp bác.
XóaSang thăm anh, chúc anh buổi chiều vui vẻ anh nhé.
Trả lờiXóaBạn còn nhớ bài HTL nào không? Giúp cho với.
XóaHD thích bài học này nhưng không nhớ đủ bài, anh VB có nhớ thì bổ sung giúp HD nhé
Trả lờiXóaTrần Bình Trọng
Trần Bình Trọng anh hùng ngàn thu trước
Ðem tấm thân bảy thước chống sơn hà
Mải lo đền nợ nước báo tình nhà
Trong tâm khảm nặng tình yêu tổ quốc
.......
“Quân bây lầm, dù dâng cả ngai vàng
Khó lay chuyển lòng ta cho được
Ðừng tưởng bả vinh hoa mà mua được
lòng trung quân ái quốc của ta đâu!
Bắt được ta thôi chớ nói gì lâu
Cứ đem chém. Ta không hề than tiếc
Hễ còn sống Ta là dân nước Việt
Chết, Ta thề làm quỉ nước Nam ta”
Quá hay! Lại biết nói sao với bạn bây giờ?
XóaTRẦN BÌNH TRỌNG
Xóa- “Ta thà làm quỷ nước Nam, chứ không thèm làm vương đất Bắc. Ta đã bị bắt thì có một chết mà thôi, can gì mà phải hỏi lôi thôi”
(Đại Việt Sử Ký Toàn Thư , Bản Kỷ, Quyển 5.
Trần Trọng Kim, Việt Nam Sử lược, Chương IV: giặc nhà Nguyên)
TRẦN BÌNH TRỌNG
(Á Nam Trần Tuấn Khải)
- Trần Bình Trọng anh hùng ngàn thu trước,
Đem tấm thân bẩy thước chống sơn hà.
Mảng lo đền nợ nước trả thù nhà,
Trong tâm khảm nặng tình yêu tổ quốc,
Nhưng than ôi tài trai dầu thao lược,
Hùm thiêng kia khôn địch một bầy hồ,
Vì sa cơ nên bị bắt cầm tù.
Tan mộng đẹp, anh hùng đành thất thế!
Tướng giặc thấy người tài nên rất nể
Đem quan sang, chức trọng, dụ ngài hàng.
“Quân bay lầm! Dù đem cả ngai vàng,
Khó lay chuyển lòng ta thờ tổ quốc!
Đừng tưởng bả vinh hoa mà mua được
Lòng trung quân ái quốc của ta đâu.
Bắt được ta thôi chớ nói gì lâu
Cứ đem chém ta không hề than tiếc.
Hễ còn sống ta là dân nước Việt,
Chết thà đành làm quỉ nước non ta! “
Ôi anh hùng tử, khí hùng nào tử
Soi gương trong sách sử để ngàn thu!
TRẦN BÌNH TRỌNG
(Phan Kế Bính)
- Giỏi thay Trần Bình Trọng!
Dòng dõi Lê Đại Hành.
Đánh giặc dư tài mạnh,
Thờ vua một tiết trung.
Bắc vương sống mà nhục,
Nam quỷ thác cũng vinh.
Cứng cỏi lòng trung nghĩa.
Ngàn thu tỏ đại danh.
Bài TBT đọc rất xúc động!
XóaHD cảm ơn anh Sơn đã giúp HD nhớ lại bài học cũ, bài này ngày xưa HD rất thích.
XóaNgày trước học sử bằng thơ hay và dễ thuộc, những bài sử nêu cao gương yêu nước, thấm vào lòng học trò những tình cảm yêu quí và nể phục tiền nhân..
Ai không thích bài TBT là kg phải người VN.
XóaThánh Gióng
Trả lờiXóaNhớ xưa đương thuở triều Hùng
Vũ Ninh nổi đám bụi hồng nẻo xa
Trời thương Bách Việt sơn hà
Trong nơi thảo mãng nổi ra kỳ tài
Lên ba đang tuổi anh hài
Roi ngà ngựa sắt ra oai trận tiền
Một phen khói lửa dẹp yên
Sóc Sơn nhẹ gót thần tiên lên trời!
Có người "nhớn" bảo Thánh Gióng đang vui thú điền viên trên trời đó. Chịu hết nổi!
XóaNgười "nhớn" ấy nà Tr. Cu Ba đấy phải không anh V3 nhỉ? Có đáng phong luôn cho chả danh hiệu "nhà ngoại cảm XHCN" không hè?
Xóa- HAI CHỮ NƯỚC NHÀ
(Á Nam Trần Tuấn Khải)
Chốn ải Bắc mây sầu ảm đạm,
Cõi trời Nam gió thảm đìu hiu.
Bốn bề hổ thét chim kêu,
Ðoái nom phong cảnh như khêu bất bình.
Hạt máu nóng thấm quanh hồn nước,
Chút thân tàn lần bước dặm khơi;
Trông con tầm tã châu rơi,
Con ơi! Con nhớ lấy lời cha khuyên.
Giống Hồng Lạc, hoàng thiên đã định,
Mấy ngàn năm suy thịnh đổi thay.
Trời Nam riêng một cõi này,
Anh hùng hiệp nữ xưa nay kém gì!
Than vận nước gặp khi biến đổi,
Ðể quân Minh thừa hội xâm lăng.
Bốn phương khói lửa bừng bừng,
Xiết bao thảm họa xương rừng máu sông!
Nơi đô thị thành tung vách vỡ
Chốn nhân gian bỏ vợ lìa con,
làm cho xiêu tán hao mòn,
Lạ gì khác giống dễ còn thương đâu!
Thảm vong quốc kể sao xiết kể!
Trông cơ đồ nhường xé tâm can.
Ngậm ngùi đất khóc trời than,
Thương tâm nòi giống lầm than nỗi này!
Khói Nùng Lĩnh như xây khối uất,
Sóng Long Giang nhường vật cơn sầu!
Con ơi! Càng nói càng đau...
Lấy ai tế độ đàn sau đó mà?
Cha xót phận tuổi già sức yếu,
Lỡ sa cơ đành chịu bó tay,
Thân lươn bao quản vũng lầy,
Giang san gánh vác sau này vậy con.
Con nên nhớ tổ tôn khi trước;
Ðã từng phen vì nước gian lao,
Bắc Nam bờ cõi phân mao
Ngọn cờ độc lập máu đào còn dây.
Kìa Trưng nữ ra tay buồm lái,
Phận liễu bồ xoay với cuồng phong,
Giết giặc nước, trả thù chồng,
Nghìn thu tiếng nữ anh hùng còn ghi.
Kìa Hưng Ðạo gặp khi quốc biến,
Vì giống nòi huyết chiến bao phen,
Sông Bạch Ðằng phá quân Nguyên,
Gươm treo chính khí, nước rền dư uy.
Coi lịch sử gương kia còn tỏ,
Mà dư đồ đất nọ chưa tan.
Giang san này vẫn giang san,
Mà nay xẻ nghé tan đàn vì ai?
Con nay cũng một người trong nước,
Phải nhắc cân Gia, Quốc đôi đường,
Làm trai hồ thỉ bốn phương,
Sao cho khỏi thẹn với gương Lạc Hồng.
Thời thế có anh hùng là thế,
Chữ vinh hoa sá kể làm chi!
Mấy trang hào kiệt xưa kia,
Hi sinh thân thế cũng vì nước non.
Con đương độ dầu son tuổi trẻ,
Bước cạnh tranh há để nhường ai?
Phải nên thương lấy giống nòi,
Ðừng ham phú quý mà nguôi tấc lòng.
Kiếp luồn cúi đỉnh chung cũng nhục,
Thân tự do chiên chúc mà vinh
Con ơi! Nhớ đức sinh thành,
Sao cho khỏi để ô danh với đời.
Chớ lần lữa theo loài nô lệ,
Bán tổ tiên kiếm kế sinh nhai,
Ðem thân đày đọa tôi đòi,
Nhục nhằn bêu riếu muôn đòi hay chi?
Sống như thế sống để sống mạt,
Sống làm chi thêm chật non sông!
Thà rằng chết quách cho song,
Cái thân cẩu trệ ai mong có mình.
Huống con cũng học hành khôn biết,
Làm giống người phải xét nông sâu!
Tuồng chi gục mặt cúi đầu,
Cam tâm làm kiếp ngựa trâu cho đành!
Nỗi tâm sự đinh ninh nhường ấy,
Cha khuyên con có bấy nhiêu lời,
Con ơi! Con phải là người,
Thì con theo lấy những lời cha khuyên.
Cha nay đã muôn nghìn bi thảm,
Nói bao nhiêu tâm khảm càng đau.
Chân mây mặt cỏ rầu rầu,
Càng trông cố quốc mạch sầu càng thương!
Lời cha dặn khắc xương để dạ.
Mấy gian lao con chớ sai nguyền
Tuốt gươm thề với xương thiên,
Phải đem tâm huyết mà đền cao sâu.
Gan tráng sĩ vững sau như trước,
Chí nam nhi lấy nước làm nhà,
Tấm thân xẻ với san hà,
Tượng đồng bia đá họa là cam công.
Nữa mai mốt giết xong thù nghịch
Mũi Long tuyền lau sạch máu tanh
Làm cho đất động trời kinh,
Bấy giờ quốc hiển gia vinh có ngày.
Nghĩa vụ đó, còn hay chăng tá
Tính toán sao vẹn cả đôi đường.
Cha dù đất khách gửi xương,
Trông về cố quốc khói thương hồn già.
Con ơi! hai chữ Nước Nhà.
(Á Nam Trần Tuấn Khải (1894-1983)
Bài ni hay nhưng dài ghê. Hồi đó đâu học bài dài như rứa.
XóaAnh Ba nói đúng rồi, bài này trong sách Việt Văn Tân tập lớp 5 chỉ trích 2 đoạn học thuộc lòng của Á Nam Trần Tuấn Khải với tựa Lời Phi Khanh khuyên Nguyễn Trãi bắt đầu :" Giang san này vẫn giang san ......Đừng tham phú quý mà nguôi tấc lòng" . và đoạn sau bắt đầu :" Con ơi nhớ đức sinh thành ......Cam tâm làm kiếp ngựa trâu chò đành "
XóaMấy bài thơ cũ do Bác Sơn ghi lại hay quá. Hồi nhỏ em cũng được học thuộc lòng, nhưng chỉ 3 đoạn nầy:
Trả lờiXóaCha xót phận tuổi già sức yếu,
Lỡ sa cơ đành chịu bó tay,
Thân lươn bao quản vũng lầy,
Giang san gánh vác sau này vậy con.
Con nên nhớ tổ tôn khi trước;
Ðã từng phen vì nước gian lao,
Bắc Nam bờ cõi phân mao
Ngọn cờ độc lập máu đào còn dây.
Kìa Trưng nữ ra tay buồm lái,
Phận liễu bồ xoay với cuồng phong,
Giết giặc nước, trả thù chồng,
Nghìn thu tiếng nữ anh hùng còn ghi.
Tưởng có bi nhiêu thôi đâu ngờ dài như rứa. Tối nay em sẽ nằm học thuộc lòng những doạn đầu và những đoạn cuối. Hy vọng không có anh chó đẻ nào rình ngoài hè để nghe lén.
Bác Sơn nhớ giỏi ghê hí. Kiểu ni thì chắc là em sẽ cúp phần anh V3 để thưởng bác Sơn rồi đó. Hihi. Chịu hông? Sorry nghe anh V3!
Đúng là thiên ngoại hữu thiên. Bạn Sơn giỏi lắm.
XóaAnh V3 trúng mánh đậm Entry nầy rồi. Rửa một phát nghe ông anh?
Trả lờiXóaTrăm sự là nhờ anh em còn biết ơn và yêu quý nền giáo dục ngày ấy. Mình chỉ khơi going thôi.
XóaAnh đóng entry này tiếc thật, phần 2 đi anh. HD rất muốn đọc lại những bài học cũ mà mình đã quên.
Trả lờiXóaCòn một bài Trai và cò HD chỉ nhớ có câu đầu
Trai há miệng nằm phơi bãi cát.
...
Hôm giờ cứ qua xem có ai thuộc để nhờ chép lại mà chưa thấy anh VB ơi
Mình có đóng đâu. Ai thích thì cứ vào trao đổi. Nhiều bạn muốn đọc bài mới.
XóaBài TRAI VÀ CÒ mình có học mà cũng quên. Đúng là bài hay. Bạng duật tương trì như ông đắc lợi, tiếu hi hi đó. Sự đời cũng thế. Rất thâm thúy.
Tai sao những câu như ri mà cho là VĂN HÓA ĐỒI TRỤY để tịch thu...?:
Trả lờiXóaHình như trong sách học vần hay Quốc văn toàn thư chi đó tôi nhớ tròm trèm như ri
-thóc cao gạo kém
đau khổ dân nghèo
nào ai tốt bụng
làm mẫu cho theo
kẻ đói nâng niu
kẻ già dìu dắt
......
dân nghèo đỡ tủi
họ bớt kêu đau
Anh Vĩnh Ba xem phải không?nếu sai thì cũng hoan hỷ nhé!
Vô cùng hoan hỉ. Bạn nhớ thế là tốt rồi.
XóaTui cũng còn nhớ một ít.
Trả lờiXóaVệ Sinh : ( Lớp 2 )
Mấy điều nhắn nhủ học sinh.
Nước sông đừng uống , quả xanh đừng dùng !
Bánh quà ruồi đậu , chớ ăn !
Người bịnh truyền nhiễm , thì không lại gần !
Xôi Chè : ( Lớp 3 )
Buổi qua chủ Nhật thích ghê.
Xế chiều má dọn xôi chè một mâm.
Các con ba má cùng ăn.
Chè đường ngọt sớt , trộn dầm với xôi.
Xôi vò nếp dẽo , đậu bùi.
Lẫn trong hương vị có mùi nhài thơm
Cha con thấm thét khen ngon.
Má cười , nhìn thấy hết trơn mâm chè.
Không nhớ tựa : ( Lớp 3 )
Mẹ em đi chợ mới về.
Chị em soạn giỏ một bề thức ăn.
Thịt bò mua để xào lăn .
Tôm tươi làm gỏi , mục măng hầm giò.
Dưa leo chấm nước cá kho.
Thịt gà .......nướng chanh.
Cám ơn bạn đóng góp bài cho entry này.
XóaDua leo chấm nước cá kho
Xóabánh mì ăn với thịt bò nướng chanh
Lang thang gặp, Những bài học thuộc lòng thuở trước, những bài học thuộc lòng đã hình thành nên nhân cách sống đáng quý của những đã từng học qua, mà bây giờ không tìm được, Mình xin góp một bài trong nhiều bài còn nhớ .
Trả lờiXóaGỬI CÁNH CHIM NON
TG : Ngô Tường Đặng Gò Công sách Việt Văn toàn thư lớp 4
Anh viết bài thơ gửi các em
Mùa Thu hanh nắng rụng bên thềm
Đôi con bướm lượn vờn trong gió,
Mạ thắm xanh đồng thoáng bóng êm
Em đến trường rồi buổi sáng nay.
Bạn cùng mươi cuốn vở trong tay,
Giấy thơm như tấm lòng trong trắng;
Lớp mới thầy vui quyển sách dày
Em ơi hãy gắng mà chăm học.
Vì gót thời gian qua rất mau;
Tuổi xanh đâu có là bao nả.
Đừng để ngày mai chịu cúi đầu.
Hãy trau dồi hãy gắng công
Làm sao cha mẹ được vui lòng
Ngày mai rồi sẽ như anh nói.
Đem sức tài ra gánh núi sông./.
Các nhà giáo dục học của CM hãy chỉ cho ra tính " đồi truỵ" của bài học thuộc này và còn nhiều bài nữa, nếu không thì chính mình là đồi truỵ vậy.
Thân chào anh Vinh Ba Nguyễn Phúc
Email Phạm Điều phamdieuqn@gmail.com .
Cám ơn. Bài hay lắm. Mong bạn ghé chơi nhiều blog này.
XóaNay lại ghé nhà anh Vinh Ba Nguyễn Phúc chơi nữa đây, sao lúc này chẳng có bài vở gì cả vậy anh, góp giọng cùng anh một " tàn dư của chế độ " nhé. Thú thật anh tôi vẫn muốn lưu lại chút gì gọi là " tàn dư " mà không nhai nỗi " văn hoá mới '.
Trả lờiXóaHôm nay là bài " Đoàn Kết Lại " của Nguyễn Vỹ trích trong báo Dân ta sách Việt Văn Tân tập lớp 5 niên khoá 1973-1974
Đoàn kết lại hỡi công dân nước Việt
Nêu tinh thần dân chủ quật cường lên,
Gái như trai đều chí vững gan bền
Chung sức sống bảo tồn non nước Việt.
Đoàn kết lại đã đến giờ quyết liệt
Tay nắm tay tiến tới nguyện hy sinh
Cho tự do, cho độc lập, hoà bình;
Cho tổ quốc muôn năm hồn bất diệt
Sau bài này mình có cả chục bài mới. Sao bạn kg vào được nhỉ?
XóaTối nay vào thăm anh Vinh Ba đây, nhân tiện chép cho anh một bài nữa nè, hơn gì 40 năm rồi, mà em vẫn thuộc như in, còn những bài sau 75 em không thuộc trọn một bài nào cả anh ạ, và cái nhân cách của em cũng hình thành từ những " tàn dư" này đấy mà em cũng tự hào chứ không có gì là dị hổ cả đó anh.
Trả lờiXóaĐÔI GUỐC MỚI, xin lỗi tác giả vì bụi thời gian làm cho quên mất
Chiều nay trời lại đổ mưa
Có đôi guốc cũ lại vừa đứt quai
Tính đem giày mới ra xài
Lại e bị ướt vì ngoài mưa to.
Đi chân không ấy càng lo,
Mảnh sành, gai nhọn rủi ro là què.
Trở về xin với Thầy Me.
Tiền mua guốc mới còn e ngại gì.
Bài này hẳn nhiều người còn nhớ. Hay lắm. Cám ơn bạn.
XóaTrận cầu quốc tế .
Trả lờiXóaNắng vừa xế cổng thao trường rộng mở
Cả hai đoàn cầu thủ tiến ra sân
Tiếng hoan hô vang dội khắp xa gần
Để cổ vũ cho trận cầu quốc tế.
Đoàn tuyển thủ nước nhà tuy nhỏ bé
Nếu so cùng cầu thủ ở phương xa
Còi xuất quân lanh lảnh được ban ra
Thì trận đấu đã vô cùng quyết liệt
Tiền đạo ta như sóng cồn xốc tới
Khi tạt ngang khi nhồi bóng làm bàn
Khiến đối phương phải rối loạn hoang mang ......
(Một bài học thuộc lòng thời thi Tiểu học phải đọc thuộc nay vẫn còn như in)
Nguu Tonthat
Cám ơn bạn đã đóng góp. Giá đủ toàn bài thì hay biết mấy.
Xóa.Hậu vệ yếu phải quay về thế thủ
XóaThiếu bình tỉnh một vài người chơi dữ
Nên trọng tài cảnh cáo đuổi ra sân.
Quả bóng da lăn lộn biết bao lần
Hết hai hội và đội nhà đã thắng !
Ta tuy bé song đồng lòng cố gắng
Biết nêu cao gương đoàn kết đấu tranh
Khi giao banh khi phá lưới hãm thành
Nên đoạt giải dù địch to gấp bội
Xin góp bài thơ học thuộc lòng từ lớp 2 trước 1975 .Còn một số bài nữa……..
Trả lờiXóaĐI HỌC
Chuông reo vừa đúng sáu giờ
Trời chưa sáng tỏ ,còn mờ hơi sương
Tung chăn em bước xuống giường
Đánh răng ,rửa mặt ,soi gương, chải đầu
Rồi ôn bài vở hồi lâu
Điểm tâm chén cháo rồi mau tới trường .
bài này trong sách lớp 2, nhà xuất bản Cành hồng thì phải
XóaNHỚ ƠN MẸ HIỀN
Trả lờiXóaNăm nay không lớn hơn nhiều.
Nên em càng thấy mên yêu mẹ hiền.
Trọn đời vất vả liên miên.
Chăm lo bát gạo đồng tiền nuôi con.
Chăm lo bát gạo đồng tiền nuôi con.
.........
....
.Dậy từ lúc tối nhá nhem
Mẹ ơi chắc mẹ đang thèm giấc ngon
Nhưng vì con-chính vì con
.......
....
tiền xe dành để mua quà cho con..
,,,
...
Muôn đời tôi mãi nhớ ơn mẹ hiền.
có bác nào còn nhớ bài học thuộc lòng này không????
XóaBÀI ƯỚC MƠ..
Trả lờiXóaEm còn nhỏ.em còn đi học.
Nhưng cứ mơ là một chiến binh.
Muốn sống oai hùng nơi trận tuyến.
Làm trai cho thỏa chí bình sinh.
...
Mai sau em tình nguyện.
làm quân nhân binh chủng nhày dù.
Ôi mến thương sao màu mũ đỏ.
Đã bao phen cỡ mật quân thù..
,,,,
Em yêu đại bác thích phi cơ.
yêu chiến xa băng lướt bụi bờ.
.....
....
,,,,,,
.......................Trọn ước mơ.
học thuộc lòng lớp 5.
mình quên mất mấy câu bác nào nhớ bổ sung nhen..
hôm sau mình đăng tiếp
tạm biệt
Ai biết giúp bác Chi vo với.
XóaBài này có tên là “ HẸN MAI SAU”
XóaEm còn nhỏ, em còn đi học,
Nhưng cứ mơ làm một chiến binh
Muốn sống oai hùng nơi trận truyến
Làm trai mong thỏa chí bình sinh
Mai sau khôn lớn em tình nguyện
Làm quân nhân binh chủng nhảy dù.
Ôi ! mến yêu sao màu mũ đỏ
Đã bao phen vỡ mật quân thù !
Hay em sẽ thành người lính thủy]
Dọc ngang trên sóng với con tàu
Trời cao biển rộng lòng phơi phới
Tuổi trẻ trùng dương lưu luyến nhau
Em yêu đại bác thích phi cơ
Yêu chiến xa băng lướt bụi bờ
Nhưng em còn nhỏ nên đi học
Mai ngày em quyết toại niềm mơ
Cám ơn bác nhiều lắm. Gặp người đồng điệu thú vị thay!
Trả lờiXóaXin chia xẻ cùng các bạn một số bài học thuộc lòng tôi đã học những năm 72,73,...
Trả lờiXóaMười yêu
Một yêu tính Bé hiền lành
Hai yêu Bé biết yêu anh, mến bà
Ba yêu Bé rất thương ba
Bốn yêu Bé lại nhường quà cho em
Năm yêu Bé được thầy khen
Sáu yêu tối Bé lên đèn học ôn
Bảy yêu Bé nói ôn tồn
Tám yêu tính Bé luôn luôn giúp người
Chín yêu miệng Bé hay cười
Mười yêu Bé nhất là môi bé hồng
Tân Việt Văn lớp 2
Làm cơm
Mẹ em đi chợ đường xa
Học xong em vội về nhà nấu ăn
Nõn nà hạt gạo ba trăng
Ai vo sạch lắm cũng bằng em thôi
Lửa nhen đã cháy to rồi
Em vừa đun bếp, vừa ngồi nhặt rau
Bàn tay thoăn thoắt đưa mau
Ngọn tươi thì lấy, ngọn xàu bỏ ra.
Nồi cơm cạn, nhắc vần qua
Sẵn bên cạnh, chảo canh cà, bắc lên
Quay nhìn, mẹ đã đứng bên
“ Ồ con gái mẹ còn quên rang vừng !”
Tân Việt Văn lớp 3
Áo bà ba
Em là chiếc áo bà ba
Bạn thân của khắp mọi nhà Việt Nam.
Giàu, nghèo chi mấy cũng cam
Chủ nhà cho đến người làm đều ưa.
Ra đời từ xửa, từ xưa
Một đôi thay đổi là vừa ý riêng
Trái tim cổ đứng, cổ viền
Thân xòe hai vạt làm duyên dịu dàng.
Nút đơm chạy dọc thành hàng.
Có đôi túi nhỏ trông càng thêm xinh.
Những người em bé nữ sinh,
Thôn quê, thành thị đồng tình mến yêu.
Tân Việt Văn lớp 3
Nhà tôi
Nhà tôi ở tận đầu làng
Cách xa quốc lộ một hàng tre xanh
Trước nhà nào ổi nào chanh
Sau nhà mấy luông tỏi hành ngò rau
Cửa sơn đậm lợt hai màu
Tường vôi trắng kẻ chân nâu đậm đà
Giữa gian thờ cúng ông bà
Hai bên phòng ngủ chia ra nhiều gường
Phòng ăn, phòng khách tủ gương
Tiếp theo, nhà bếp cách tường cuối sân.
Tôi yêu tôi quý muôn phần
Nơi đây tôi đã dần dần lớn khôn.
Tân Việt Văn lớp 3
Khiêm tốn
Xe gắn mỉa anh xe đạp
Coi bộ anh chậm chạp như rùa
Giờ anh đã phục tôi chưa
Tôi vừa chở khỏe lại vừa chạy nhanh
Ga nhấn mạnh máy phành phạch nổ
Bánh bon bon bụi gió tung bay
Hiên ngang khắp chốn đó đây
Thỏa lòng những khách mơ say tốc hành
Bỗng xăng cạn máy đành hết nổ
Thân nặng nề nằm chỗ một yên
Còn anh xe đạp điềm nhiên
Nhẹ nhàng thong thả lăn trên đường dài
Có tài mà cậy chi tài
Chữ tài liền với chữ tai một vần
Bé làm tính
Hôm qua bé học tính trừ
Bé làm trúng hết không hư một bài
Này : mười trừ tám còn hai
Má ơi ! con má có tài hay không
Hôm nay bé học tính nhân
Bé làm giỏi lắm chẳng lần nào sai
Này hai lần một là hai
Chị ơi ! em chị có tài hay không ?
Tân Việt Văn lớp 2
Gia đình em
Ông bà em tuổi đã già
Mái đầu bạc trắng như là kết bông
Cha em chăm việc nhà nông
Quanh năm vui với ruộng đồng, nắng mưa
Mẹ em đi sớm, về trưa
Vừa buôn, vừa bán, lại vừa trông con
Anh em gìn giữ nước non
Đã từng nhập ngũ khi còn chiến tranh
Chúng em mấy đứa đầu xanh
Suốt ngày chỉ biết học hành, đùa chơi
Gia đình em, khắp mọi người
Thảy đều đoàn kết, vui tươi, thuận hòa
Việt văn toàn thư
Rất cám ơn bạn đã góp bài.
Xóa